chū shēn
chū shàng
chū quē
chū lìng
chū zhì
chū tiào
chū tuī
chū huà
chū sài
chū gōng
chū rè
chū fǔ
chū tíng
chū tiē
chū fú
chū guì
chū lìn
chū fā
chū zhòng
chū àn
chū zhuì
chū gù
chū yíng
chū pán
chū cái
chū fēng
chū dìng
chū fàn
chū juān
chū liáng
chū qì
chū xíng
chū qún
chū zuǒ
chū sài
chū yá
chū jiā
chū wáng
chū lù
chū lái
chū chéng
chū dào
chū miáo
chū zhī
chū tì
chū jiān
chū zhàn
chū wù
chū yà
chū jìng
chū kōng
chū yǎn
chū xiōng
chū tái
chū zhēng
chū miàn
chū cān
chū xún
chū xiǎn
chū qiào
chū hòu
chū dòng
chū wéi
chū xǐ
chū cuì
chū yáng
chū dǎo
chū tǎo
chū wáng
chū sōu
chū chē
chū xiù
chū hàn
chū tàn
chū qiān
chū qí
chū xiù
chū fēn
chū chì
chū zǐ
chū xìng
chū wèi
chū yù
chū dǐng
chū chǎng
chū xīn
chū fù
chū gé
chū kè
chū lǜ
chū jiǔ
chū jié
chū jǐng
chū mù
chū qù
chū jiē
chū kǔn
chū zhù
chū huó
chū yè
chū bìn
chū jiān
chū bāo
chū jiè
chū suō
chū mù
chū bá
chū xīn
chū guān
chū shǐ
chū zhòu
chū nèi
chū suì
chū biān
chū yá
chū kù
chū zī
chū tāi
chū qín
chū yīng
chū mǎ
chū yì
chū luo
chū dí
chū zǒu
chū cāng
chū gòng
chū wéi
chū pàn
chū hào
chū chāo
chū yè
chū qīng
chū bīng
chū gé
chū shòu
chū shén
chū tǔ
chū huì
chū jué
chū fù
chū guān
chū chòng
chū shào
chū chōng
chū cì
chū qiǔ
chū zhàng
chū ràng
chū jù
chū zuì
chū guī
chū chén
chū shèng
chū jià
chū kǒu
chū yù
chū diào
chū liè
chū yán
chū guī
chū yuè
chū jiǎ
chū dīng
chū rù
chū chù
chū yú
chū lán
chū chāo
chū shēng
chū jīng
chū jié
chū chà
chū qì
chū tú
chū tí
chū hé
chū yǔ
chū gǔ
chū guǐ
chū yì
chū jiàng
chū xiāng
chū pǐn
chū lèi
chū jiǔ
chū zì
chū jiàn
chū zhì
chū sì
chū jū
chū shī
chū zòu
chū huǒ
chū yòu
chū lǚ
chū chǎn
chū nì
chū yǎn
chū zhèn
chū kuàng
chū huò
chū yā
chū zú
chū shì
chū ké
chū fān
chū diǎn
chū tiáo
chū sāng
chū àn
chū shù
chū lán
chū jù
chū shì
chū pái
chū jūn
chū xí
chū zhěn
chū sè
chū cū
chū líng
chū qiào
chū zhěn
chū xiào
chū yùn
chū fú
chū tián
chū bēn
chū chán
chū mǔ
chū hǎi
chū shuǐ
chū hū
chū jī
chū xìng
chū jiǎo
chū tuō
chū dì
chū gǎng
chū mìng
chū wǎng
chū cǎi
chū jì
chū shēng
chū lóng
chū wài
chū rén
chū kuǎn
chū de
chū guó
chū cì
chū jiè
chū rì
chū pò
chū shè
chū shì
chū fèi
chū bǎn
chū méi
chū gōng
chū tóu
chū áo
chū fū
chū shì
chū gěi
chū jiàng
chū chāi
chū zhé
chū fàng
chū duì
chū zhǔ
chū nǚ
chū jià
chū shān
chū shǒu
chū tú
chū xīn
chū bēn
chū jiāng
chū cuò
chū xuè
chū zhé
chū shòu
chū chěn
chū juàn
chū lín
chū zhí
chū shǒu
chū hé
chū lún
chū yù
chū shì
chū jiàn
chū bǎng
chū xià
chū tiào
chū māo
chū zhèn
chū bǎng
màn lái
guài lái
xìng lái
xiǎng lái
jiāng lái
zǎo lái
tǎng lái
rú lái
jiù lái
dài lái
běn lái
nián lái
ěr lái
bié lái
hú lái
yàn lái
luàn lái
lì lái
xiāng lái
dāng lái
lǎo lái
xián lái
zhāo lái
xiàng lái
dà lái
xiū lái
zǐ lái
wèi lái
cháo lái
jīn lái
bù lái
zhí lái
zhēn lái
bó lái
dēng lái
zhuàn lái
yóu lái
gé lái
hū lái
dào lái
tǎo lái
cú lái
qǐng lái
shén lái
rù lái
luò lái
qián lái
jiē lái
fāng lái
jìn lái
niào lái
kě lái
rì lái
quàn lái
fú lái
xià lái
jìng lái
yǐn lái
shǎo lái
huì lái
hái lái
yíng lái
huí lái
tīng lái
xiàng lái
sù lái
liào lái
wú lái
tè lái
jù lái
zì lái
tà lái
yuán lái
kàn lái
jiàn lái
yǐ lái
yuè lái
shàng lái
yōng lái
xíng lái
hái lái
dōu lái
bǐ lái
qià lái
hòu lái
zuó lái
gǔ lái
shēng lái
zuò lái
wǎng lái
tǎng lái
yáo lái
jìn lái
zhòng lái
què lái
xǐng lái
wài lái
qù lái
yún lái
yòng lái
yuán lái
xiǎo lái
wǎn lái
yǒu lái
péng lái
yī lái
dǐng lái
tuō lái
suàn lái
qiè lái
zàn lái
qǐ lái
chū lái
guī lái
liǎng lái
guò lái
xiān lái
yǐ lái
xǔ lái
cóng lái
huái lái
ěr lái
dé lái
chū lái
xīn lái
láo lái
qǐng lái
ér lái
出来chūlái
(1) 用在动词后,表示动作朝着说话人所在地
(2) 表示人或事物随动作从里向外
例小伙子,拿点干劲出来(3) 表示人或事物随动作由隐蔽到显露
例群众的积极性都焕发出来了例我认出他来了(4) 表示动作完成,兼有使一种新的事物产生或从无到有的意思
例办法已经研究出来了例一定想得出好主意来(5) 也可以表示动作使人或物在某一方面获得了某种好的能力或性能
例他的嗓子练出来了⒈ 从里面到外面来。
引《百喻经·为妇贸鼻喻》:“昔有一人……截他妇鼻,持来归家,急唤其妇:‘汝速出来,与汝好鼻。’其妇出来,即割其鼻,寻以他鼻著妇面上。”
唐白居易《琵琶行》:“千呼万唤始出来,犹抱琵琶半遮面。”
《儿女英雄传》第四回:“安公子见那女子进了屋子,便走向前去把那门上的布帘儿掛起,自己倒闪在一旁,想着好让他出来。”
冰心《寄小读者》十一:“正在凝神,看护妇已出来将我的床从廊上慢慢推到屋里。”
⒉ 出现;产生。
引宋文天祥《二王》诗序:“北朝若待皇帝好,则二王为人臣;若待皇帝不是,即便别有皇帝出来。”
《二刻拍案惊奇》卷十一:“天下的事,再经有心人冷眼看不起的。起初满生在家,大郎无日不与他同饮同坐,毫无説话。比及大郎疑心了,便觉满生饮酒之间,没心没想,言语参差,好些破绽出来。”
⒊ 犹言出面;露面。
引明李贽《复周柳塘书》:“若特地出来,要扶纲常,立人极,继往古,开羣蒙,有如许担荷,则一言之失,乃四海之所观听;一行之谬,乃后生小子之所效尤,岂易放过乎?”
吴组缃《山洪》二五:“水路用船, 寿官建议这路可以请保长章延福出来,因为他拥有很多的货船,号召力也大。”
⒋ 多数;一般。
引元高安道《哨遍·嗓淡行院》套曲:“寻故友,出来的衣冠济楚,像儿端严,一箇箇特清秀。”
元无名氏《蓝采和》第四折:“出来的偌大小年纪,这个道七十,那个道八十,婆婆道九十。”
⒌ 用在动词后,表示人或物随动作由里向外。
引《二刻拍案惊奇》卷十七:“小姐就把景家女子所和之诗,拿出来与子中看。”
《儒林外史》第十六回:“一家人一齐跑出来説道:‘不好了!快些搬!’”
丁玲《奔》:“车上也有被推出来的人,都拦在那一个小门口。”
⒍ 用在动词后,表示人或物由隐蔽到显露。
引《儿女英雄传》第十二回:“太太定睛一看,才看出是公子来,及至看出来,倒唬了一跳。”
丁玲《自杀日记》:“她把别人的说谎处,假情处,浅薄的可怜处,都裸露的看了出来。”
老舍《四世同堂》五二:“老人的眼睛也并不完全视而不见的睁着,他看出来瑞丰的行动是怎样的越来越下贱。”
⒎ 用在动词后,表示动作完成或实现。
引《朱子语类》卷七一:“一阳之復,乃是纯阴养得出来。”
《儿女英雄传》第一回:“太太便将安老爷下场的考篮,号帘,装喫食的口袋,盒子,衣帽等物打点出来。”
《二十年目睹之怪现状》第二回:“《新小説》社记者接到了死里逃生的手书和九死一生的笔记,展开看了一遍,不忍埋没了他,就将他逐期刊布出来。”
沈从文《从文自传·我读一本小书同时又读一本大书》:“这方法也亏那表哥想得出来。”
⒏ 表示动作使人或物在某一方面获得某种好的能力或性能。
例如:我这两条腿走出来了。
如:他的嗓子练出来了。
自内而出。
如:「这件事我做不出来。」、「两天的事,他一天就做出来了。」
出chū(1)(动)从里面走向外面:~来|~席。(2)(动)超出。(3)(动)往外拿:~主意。(4)(动)出产、产生、发生:~问题。(5)(动)发出:~汗。(6)(动)显露:~名。(7)(动)显得量多:不~数。(8)(动)支出:~纳。(9)(名)〈方〉跟“往”连用;表示向外:快往~走。(量)一本传奇中的一个大段落叫一出;戏曲中的一个独立剧目叫一出:一~戏。(动)用在动词后;表示动作从里往外:跑~大门。(动)用在动词后;表示动作完成。含有从隐蔽到显露或从无到有的意思:做~成绩。(助)用在形容词后;表示超出:快往~走。(量)一本传奇中的一个大段落叫一出;戏曲中的一个独立剧目叫一出
来读音:lái1.从别的地方到说话人所在的地方(跟“去”相对):~往。~宾。~信。从县里~了几个干部。
2.(问题、事情等)发生;来到:问题~了。开春以后,农忙~了。
3.做某个动作(代替意义更具体的动词):胡~。~一盘棋。~一场篮球比赛。你歇歇,让我~。何必~这一套?
4.趋向动词。跟“得”或“不”连用,表示可能或不可能:他们俩很谈得~。这个歌我唱不~。
5.用在另一动词前面,表示要做某件事:你~念一遍。大家~想办法。
6.用在另一动词或动词结构后面,表示来做某件事:我们贺喜~了。他回家探亲~了。
7.用在动词结构(或介词结构)与动词(或动词结构)之间,表示前者是方摘了一个荷叶~当雨伞。你又能用什么理由~说服他呢?
8.来着:这话我多会儿说~?
9.未来的:~年。~日方长。
10.姓。
11.诗歌、熟语、叫卖声里用作衬字:正月里~是新春。不愁吃~不愁穿。黑白桑葚~大樱桃。
12.用在动词后,表示动作朝着说话人所在的地方:把锄头拿~。各条战线传~了振奋人心的消息。
13.用在动词后,表示结果:信笔写~。一觉醒~。说~话长。看~今年超产没有问题。想~你是早有准备的了。