吹腔


吹腔的组词


吹喣

chuī xǔ

吹台

chuī tái

吹韲

chuī jī

吹簸

chuī bò

吹云

chuī yún

吹牛

chuī niú

吹魂

chuī hún

吹弹

chuī tán

吹发

chuī fā

吹烟

chuī yān

吹筦

chuī guǎn

吹送

chuī sòng

吹奏

chuī zòu

吹呼

chuī hū

吹竹

chuī zhú

吹叶

chuī yè

吹紫

chuī zǐ

吹散

chuī sàn

吹歔

chuī xū

吹角

chuī jiǎo

吹捧

chuī pěng

吹律

chuī lǜ

吹齑

chuī jī

吹霎

chuī shà

吹吹

chuī chuī

吹呴

chuī hǒu

吹帽

chuī mào

吹灯

chuī dēng

吹万

chuī wàn

吹凤

chuī fèng

吹手

chuī shǒu

吹唬

chuī hǔ

吹筒

chuī tǒng

吹管

chuī guǎn

吹箫

chuī xiāo

吹腾

chuī téng

吹擂

chuī léi

吹笛

chuī dí

吹螺

chuī luó

吹吁

chuī yù

吹篪

chuī chí

吹花

chuī huā

吹火

chuī huǒ

吹噏

chuī xī

吹乳

chuī rǔ

吹荡

chuī dàng

吹拂

chuī fú

吹梅

chuī méi

吹蛊

chuī gǔ

吹塑

chuī sù

吹灰

chuī huī

吹索

chuī suǒ

吹簧

chuī huáng

吹唇

chuī chún

吹动

chuī dòng

吹葭

chuī jiā

吹金

chuī jīn

吹打

chuī da

吹苓

chuī líng

吹弄

chuī nòng

吹毛

chuī máo

吹净

chuī jìng

吹拍

chuī pāi

吹沙

chuī shā

吹乐

chuī lè

吹求

chuī qiú

吹刷

chuī shuā

吹铜

chuī tóng

吹鞭

chuī biān

吹纶

chuī lún

吹竽

chuī yú

吹唱

chuī chàng

吹笙

chuī shēng

吹虀

chuī jī

吹扬

chuī yáng

吹风

chuī fēng

吹灵

chuī líng

吹制

chuī zhì

吹嘘

chuī xū

吹腔

chuī qiāng

吹尘

chuī chén

吹呕

chuī ǒu

吹哨

chuī shào


满腔

mǎn qiāng

接腔

jiē qiāng

鼻腔

bí qiāng

拿腔

ná qiāng

抛腔

pāo qiāng

声腔

shēng qiāng

凑腔

còu qiāng

托腔

tuō qiāng

调腔

diào qiāng

贫腔

pín qiāng

拖腔

tuō qiāng

哭腔

kū qiāng

吹腔

chuī qiāng

颅腔

lú qiāng

帮腔

bāng qiāng

搭腔

dā qiāng

上腔

shàng qiāng

几腔

jǐ qiāng

老腔

lǎo qiāng

贼腔

zéi qiāng

刳腔

kū qiāng

答腔

dā qiāng

腹腔

fù qiāng

秦腔

qín qiāng

翻腔

fān qiāng

盆腔

pén qiāng

乔腔

qiáo qiāng

昆腔

kūn qiāng

醒腔

xǐng qiāng

体腔

tǐ qiāng

曲腔

qǔ qiāng

闹腔

nào qiāng

做腔

zuò qiāng

口腔

kǒu qiāng

枯腔

kū qiāng

一腔

yī qiāng

奶腔

nǎi qiāng

内腔

nèi qiāng

油腔

yóu qiāng

官腔

guān qiāng

词腔

cí qiāng

黄腔

huáng qiāng

空腔

kōng qiāng

装腔

zhuāng qiāng

唱腔

chàng qiāng

行腔

xíng qiāng

前腔

qián qiāng

躯腔

qū qiāng

高腔

gāo qiāng

排腔

pái qiāng

齿腔

chǐ qiāng

花腔

huā qiāng

胸腔

xiōng qiāng

开腔

kāi qiāng

作腔

zuò qiāng

徽腔

huī qiāng

土腔

tǔ qiāng

过腔

guò qiāng

弋腔

yì qiāng

京腔

jīng qiāng

使腔

shǐ qiāng

上一组词:收拢
下一组词:吹紫

更多吹的组词

吹腔的意思


词语解释:

戏曲腔调之一。又称枞阳腔﹑石牌调﹑安庆梆子﹑芦花梆子等。明末清初从江西弋阳腔发展而来的四平腔,受昆腔影响,在安徽枞阳一带形成,为徽剧主要腔调之一。最初是曲牌体
长短句
,后逐渐发展为七字句﹑十字句。用笛子伴奏。京剧﹑婺剧中都保存有吹腔,在湘剧﹑祁剧里则称为安庆调。

引证解释:

⒈ 戏曲腔调之一。又称枞阳腔、石牌调、安庆梆子、芦花梆子等。 明末清初从江西弋阳腔发展而来的四平腔,受昆腔影响,在安徽枞阳一带形成,为徽剧主要腔调之一。最初是曲牌体(长短句),后逐渐发展为七字句、十字句。用笛子伴奏。京剧、婺剧中都保存有吹腔,在湘剧、祁剧里则称为安庆调。

引姜妙香《追怀往事》:“吹腔戏最初只用笛子伴奏,音乐较为单调。”

国语词典:

传统戏曲中的一种腔调。明末清初在安徽枞阳县一带形成,为弋腔的变体,是徽剧的一种腔调。今亦泛称以笛类伴奏的腔调为「吹腔」。

网络解释:

吹腔

吹腔是一种传统戏曲腔调。徽剧主要声腔之一,明末清初徽调的早期声腔昆腔、弋阳腔受西秦腔影响,在枞阳(桐城所属的镇)石牌一带形成新的腔调故名“枞阳腔”、“石牌腔”及“安庆梆子”、“芦花梆子”。
更多腔的组词

吹腔详细解释


读音:chuī

吹chuī(1)(动)合拢嘴用力吐气:~口哨。(2)(动)空气流动:风~雨打。(3)(动)说大话:~牛。(4)(形)事情失败:这事~了。

读音:qiāng

腔qiāng(1)(名)(~儿)动物身体中空的部分:~肠|口~|鼻~|胸~|腹~|满~热血|炉~儿。(2)(名)(~儿)话:开~|答~。(3)(名)(~儿)乐曲的调子:高~|花~|昆~|唱~。(4)(名)(~儿)说话的腔调:装~|拿~|南~北调|油~滑调。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025