chuī guǎn
chuī tǒng
chuī ǒu
chuī chí
chuī méi
chuī luó
chuī yú
chuī hū
chuī léi
chuī pāi
chuī huā
chuī biān
chuī tóng
chuī lǜ
chuī wàn
chuī jiǎo
chuī fú
chuī zhì
chuī shēng
chuī jìng
chuī chàng
chuī rǔ
chuī shǒu
chuī gǔ
chuī dí
chuī xiāo
chuī yáng
chuī shà
chuī da
chuī bò
chuī hún
chuī fēng
chuī zǐ
chuī xǔ
chuī lè
chuī yān
chuī qiāng
chuī chún
chuī huáng
chuī xī
chuī hǒu
chuī dòng
chuī jī
chuī máo
chuī niú
chuī lún
chuī dàng
chuī pěng
chuī xū
chuī yún
chuī zòu
chuī chuī
chuī huī
chuī sòng
chuī jīn
chuī jiā
chuī líng
chuī yè
chuī jī
chuī zhú
chuī shào
chuī líng
chuī suǒ
chuī mào
chuī nòng
chuī sù
chuī huǒ
chuī chén
chuī shuā
chuī sàn
chuī tái
chuī téng
chuī jī
chuī yù
chuī shā
chuī fèng
chuī hǔ
chuī tán
chuī xū
chuī dēng
chuī qiú
chuī fā
chuī guǎn
fū yáng
biāo yáng
hū yáng
fèn yáng
shāi yáng
yù yáng
chǎn yáng
xí yáng
mào yáng
gàn yáng
yǐ yáng
zhāo yáng
qīng yáng
é yáng
shēng yáng
gēng yáng
xuān yáng
shēng yáng
chōu yáng
bù yáng
jiàn yáng
chàng yáng
fèng yáng
què yáng
yōu yáng
jī yáng
biāo yáng
dǎo yáng
yì yáng
chuán yáng
táo yáng
què yáng
miàn yáng
fāng yáng
hóng yáng
yì yáng
shǎo yáng
fēi yáng
wéi yáng
zhèn yáng
lì yáng
huí yáng
wài yáng
dá yáng
guāng yáng
yù yáng
gāo yáng
míng yáng
hóng yáng
jiǎng yáng
dá yáng
dǎo yáng
bāo yáng
pù yáng
huàn yáng
qiàng yáng
yáo yáng
fā yáng
yú yáng
xiá yáng
pī yáng
zàn yáng
yuǎn yáng
áng yáng
chuī yáng
gǔ yáng
jié yáng
yīng yáng
biào yáng
bān yáng
fèi yáng
sòng yáng
biǎo yáng
bǎo yáng
zhǎng yáng
jiàn yáng
juǎn yáng
shàng yáng
yī yáng
kuā yáng
bō yáng
huī yáng
shān yáng
chàng yáng
chēng yáng
sōu yáng
dàng yáng
jiāo yáng
fēi yáng
jīng yáng
qīng yáng
duì yáng
pī yáng
mǎ yáng
huī yáng
zhāng yáng
fú yáng
bān yáng
zhèn yáng
xǔ yáng
zhāng yáng
dào yáng
kàng yáng
xuǎn yáng
jí yáng
bǒ yáng
chàng yáng
qī yáng
huàn yáng
piāo yáng
bāo yáng
bù yáng
⒈ 鼓吹抬举。
引晋葛洪《抱朴子·勤求》:“凡夫不识妍蚩,为共吹扬,增长妖妄,为彼巧伪之人,虚生华誉。”
宋苏轼《上监司谢礼上启》:“勉知策厉之勤,少答吹扬之赐。”
明无名氏《四贤记·迁擢》:“仰荷吹扬,谬膺新命。”
清俞樾《茶香室三钞·唐十在》:“摧挫英雄,吹扬佞媚。”
⒉ 犹飞扬。
引宋曾巩《仁风厅》诗:“朱絃鼓舞逢千载,白羽吹扬慰一方。”
《埤雅·释草》:“《尔雅》曰‘苇丑芀’,言其华皆有芀秀,今风輒吹扬如雪,其聚於地如絮也。”
吹chuī(1)(动)合拢嘴用力吐气:~口哨。(2)(动)空气流动:风~雨打。(3)(动)说大话:~牛。(4)(形)事情失败:这事~了。
扬读音:yáng扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。