dā qiāng
tǐ qiāng
ná qiāng
yì qiāng
huī qiāng
kū qiāng
guò qiāng
bāng qiāng
dā qiāng
fān qiāng
nèi qiāng
pín qiāng
xǐng qiāng
nào qiāng
bí qiāng
kōng qiāng
qín qiāng
chuī qiāng
lǎo qiāng
shēng qiāng
diào qiāng
zéi qiāng
jǐ qiāng
yóu qiāng
qiáo qiāng
mǎn qiāng
guān qiāng
xiōng qiāng
pén qiāng
kūn qiāng
huáng qiāng
qū qiāng
kū qiāng
nǎi qiāng
lú qiāng
jīng qiāng
zuò qiāng
gāo qiāng
kǒu qiāng
tuō qiāng
zuò qiāng
zhuāng qiāng
qián qiāng
cí qiāng
pái qiāng
pāo qiāng
kāi qiāng
shǐ qiāng
jiē qiāng
shàng qiāng
kū qiāng
tuō qiāng
chàng qiāng
tǔ qiāng
xíng qiāng
còu qiāng
yī qiāng
chǐ qiāng
fù qiāng
qǔ qiāng
huā qiāng
⒈ 亦作“凑腔”。犹言搭腔。
引李文元《婚事》:“想到这里,心里一阵不快……所以她当时没随即凑腔。”
姚雪垠《长夜》三十:“薛正礼怀着心事,不大凑腔。”
凑còu(1)(动)聚合或勉强合在一起:~集。(2)(动)碰;赶;趁:~巧。(3)(动)接近:往前~。
腔读音:qiāng腔qiāng(1)(名)(~儿)动物身体中空的部分:~肠|口~|鼻~|胸~|腹~|满~热血|炉~儿。(2)(名)(~儿)话:开~|答~。(3)(名)(~儿)乐曲的调子:高~|花~|昆~|唱~。(4)(名)(~儿)说话的腔调:装~|拿~|南~北调|油~滑调。