mí sā
mí sàn
mí kuò
mí sūn
mí jiǔ
mí shí
mí dào
mí yǎn
mí yǐ
mí yuè
mí jié
mí jìng
mí bǔ
mí miǎo
mí jìng
mí dù
mí bīng
mí gāo
mí guǎng
mí shì
mí tuó
mí lǐ
mí gèn
mí wàng
mí hé
mí cháng
mí jīn
mí dài
mí pèi
mí lì
mí fàn
mí lún
mí yuǎn
mí liú
mí méng
mí jiě
mí rì
mí màn
mí tuó
mí wén
mí màn
mí chǐ
mí yì
mí xiè
mí liú
mí xún
mí luó
mí fēng
mí mǎn
mí zōng
mí yǒng
mí mí
mí kuàng
mí nián
mí máng
mí zhì
mí lè
mí lóng
mí mí
mí jīn
mí jī
mí dǔ
mí shàn
mí féng
mí shēng
mí yì
mí tiān
mí suì
mí mù
mí yíng
mí lún
mí shì
yá kuàng
tōng kuàng
fàng kuàng
kuān kuàng
zhāo kuàng
chōng kuàng
tián kuàng
wú kuàng
guān kuàng
dài kuàng
kuí kuàng
xiǎo kuàng
hóng kuàng
kōng kuàng
xiāo kuàng
hóng kuàng
huá kuàng
xū kuàng
yí kuàng
xī kuàng
hóng kuàng
fēng kuàng
háo kuàng
yě kuàng
chóng kuàng
píng kuàng
chāo kuàng
liáo kuàng
chí kuàng
zhēn kuàng
xuān kuàng
liáng kuàng
xióng kuàng
fèi kuàng
xiǎn kuàng
qīng kuàng
mí kuàng
yuǎn kuàng
shī kuàng
yōu kuàng
jiǒng kuàng
yōu kuàng
yí kuàng
xiù kuàng
shū kuàng
cū kuàng
níng kuàng
jiǔ kuàng
míng kuàng
zhào kuàng
pín kuàng
kuí kuàng
wú kuàng
huī kuàng
gāo kuàng
kāi kuàng
hào kuàng
yān kuàng
liáo kuàng
lí kuàng
zǔ kuàng
xián kuàng
xuán kuàng
yuān kuàng
yīn kuàng
gū kuàng
xiá kuàng
jiǎn kuàng
yuàn kuàng
hóng kuàng
gǔ kuàng
qù kuàng
qīng kuàng
⒈ 犹言久别。
引《文选·刘桢<赠五官中郎将>》诗之二:“余婴沉痼疾,窜身清漳滨。自夏涉玄冬,弥旷十餘旬。”
李善注:“杜预《左氏传》注曰:‘弥,远也。’《苍頡篇》曰:‘旷,疎旷也。’”
李周翰注:“言卧疾从夏至冬,相与远疎已十餘旬也。”
唐宋之问《入崖口五渡寄李适》诗:“弥旷十餘载,今来宛仍前。”
1. 满,遍:弥满。弥月(a.整一个月;b.婴儿满月)。弥望(满眼)。弥天(满天,形容极大的)。
2. 补,合:弥补。弥缝。弥封。
3. 更加:弥坚。欲盖弥彰。
4. 水满的样子:弥漫。
5. 久,远:弥留(病久留不去,后称病重将死)。弥亘(连绵不断)。
6. 姓。
旷读音:kuàng旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。