jiǔ qū
jiǔ xī
jiǔ yóu
jiǔ xì
jiǔ lì
jiǔ jiāo
jiǔ yán
jiǔ cháng
jiǔ cháng
jiǔ xù
jiǔ wéi
jiǔ yì
jiǔ zhí
jiǔ zhì
jiǔ shí
jiǔ fén
jiǔ cì
jiǔ xī
jiǔ hàn
jiǔ mù
jiǔ shì
jiǔ guàn
jiǔ gù
jiǔ yǐ
jiǔ chí
jiǔ qī
jiǔ zhú
jiǔ hòu
jiǔ yuǎn
jiǔ kù
jiǔ yān
jiǔ sàng
jiǔ kùn
jiǔ yíng
jiǔ líng
jiǔ yào
jiǔ xí
jiǔ yì
jiǔ gù
jiǔ kuàng
jiǔ zhī
jiǔ lì
jiǔ shēng
jiǔ zhù
jiǔ hòu
jiǔ kuàng
jiǔ yáng
jiǔ dào
jiǔ gé
jiǔ yuē
jiǔ bié
jiǔ péi
jiǔ chuán
jiǔ yǎng
jiǔ jì
jiǔ bìng
jiǔ huái
jiǔ wéi
jiǔ jiāng
jiǔ kè
jiǔ cè
jiǔ jǐ
jiǔ kuò
jiǔ jiǔ
jiǔ jī
jiǔ liú
jiǔ xǔ
jiǔ dà
jiǔ děng
jiǔ niàn
jiǔ tì
jiǔ lì
jiǔ jīng
jiǔ gù
jiǔ yín
jiǔ zàn
jiǔ yān
jiǔ yì
jiǔ qiě
hóng kuàng
yān kuàng
gǔ kuàng
míng kuàng
xū kuàng
yōu kuàng
xiāo kuàng
chóng kuàng
qīng kuàng
hóng kuàng
guān kuàng
fàng kuàng
wú kuàng
zhāo kuàng
xiǎn kuàng
chí kuàng
xiù kuàng
xiǎo kuàng
yuān kuàng
xuán kuàng
gāo kuàng
fēng kuàng
liáo kuàng
yōu kuàng
háo kuàng
pín kuàng
lí kuàng
cū kuàng
zhēn kuàng
shī kuàng
qù kuàng
xiá kuàng
xī kuàng
kuí kuàng
qīng kuàng
chāo kuàng
gū kuàng
huá kuàng
jiǔ kuàng
yá kuàng
zhào kuàng
liáo kuàng
wú kuàng
tián kuàng
shū kuàng
píng kuàng
yí kuàng
xióng kuàng
fèi kuàng
yuǎn kuàng
yě kuàng
kuí kuàng
kuān kuàng
yuàn kuàng
níng kuàng
hóng kuàng
mí kuàng
chōng kuàng
xián kuàng
jiǎn kuàng
tōng kuàng
yí kuàng
liáng kuàng
yīn kuàng
hóng kuàng
dài kuàng
zǔ kuàng
kāi kuàng
huī kuàng
kōng kuàng
jiǒng kuàng
hào kuàng
xuān kuàng
久旷jiǔkuàng
(1) 长久荒废;长时间地空着
英leave waste or uncultivated for a long time(2) 指已达婚龄的男子长时间未曾结婚或久已丧偶
例久旷无佳人英remain single for a long time⒈ 长久荒废;长期空缺。
引《汉书·礼乐志》:“久旷大仪,未有立礼成乐。”
《后汉书·光武帝纪上》:“臣闻帝王不可以久旷,天命不可以谦拒,惟大王以社稷为计,万姓为心。”
久jiǔ(1)(形)时间长(跟‘暂’相对):~别重逢|~经锻炼。(2)(形)时间的长短:来了有多~|考古队发掘了两个月之~。
旷读音:kuàng旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。