xī qí
xī nèn
xī xīng
xī wēi
xī zhōu
xī zhēn
xī shì
xī huò
xī jué
xī běn
xī huō
xī nián
xī luàn
xī shū
xī cī
xī zāo
xī làn
xī la
xī jì
xī kōng
xī jiǎn
xī fàn
xī dài
xī xī
xī mí
xī pì
xī chà
xī sōng
xī yǒu
xī dàn
xī shū
xī gòu
xī jiān
xī chóu
xī luo
xī shǎo
xī lǎng
xī quē
xī kuò
xī qiān
xī kuàng
xī jué
xī biǎn
xī bó
xī shì
xī líng
xī kè
xī shī
xī han
xī suì
xī fàn
xī líng
chōng kuàng
xiù kuàng
zhēn kuàng
zhào kuàng
lí kuàng
fèi kuàng
chí kuàng
huá kuàng
xū kuàng
xiāo kuàng
qīng kuàng
chóng kuàng
hóng kuàng
xuān kuàng
hóng kuàng
gū kuàng
kāi kuàng
jiǎn kuàng
xuán kuàng
qù kuàng
jiǒng kuàng
yīn kuàng
háo kuàng
dài kuàng
fàng kuàng
yí kuàng
gǔ kuàng
yuǎn kuàng
zǔ kuàng
píng kuàng
kōng kuàng
tōng kuàng
yuān kuàng
xiǎn kuàng
wú kuàng
kuān kuàng
xián kuàng
tián kuàng
cū kuàng
fēng kuàng
chāo kuàng
liáo kuàng
yān kuàng
hào kuàng
gāo kuàng
shī kuàng
shū kuàng
níng kuàng
yōu kuàng
huī kuàng
jiǔ kuàng
guān kuàng
pín kuàng
kuí kuàng
wú kuàng
yí kuàng
zhāo kuàng
qīng kuàng
kuí kuàng
hóng kuàng
xī kuàng
xiá kuàng
xiǎo kuàng
míng kuàng
hóng kuàng
liáng kuàng
mí kuàng
xióng kuàng
yōu kuàng
yě kuàng
yuàn kuàng
yá kuàng
liáo kuàng
⒈ 稀少空旷。
引晋法显《佛国记》:“城内人民稀旷,都有二百餘家。”
唐玄奘《大唐西域记·劫比罗》:“空荒久远,人里稀旷。”
稀xī(1)(形)本义:稀疏。(2)(形)事物出现得少。(3)(形)含水多;薄:~释|~少。(4)(形)用在“烂、松”等形容词前;表示程度深:~烂。
旷读音:kuàng旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。