土脉


土脉的组词


土娼

tǔ chāng

土绅

tǔ shēn

土步

tǔ bù

土调

tǔ diào

土鳖

tǔ biē

土馕

tǔ náng

土建

tǔ jiàn

土产

tǔ chǎn

土铏

tǔ xíng

土杏

tǔ xìng

土库

tǔ kù

土硃

tǔ zhū

土舍

tǔ shè

土民

tǔ mín

土藏

tǔ cáng

土怪

tǔ guài

土窑

tǔ yáo

土王

tǔ wáng

土帝

tǔ dì

土运

tǔ yùn

土贡

tǔ gòng

土堰

tǔ yàn

土蝼

tǔ lóu

土城

tǔ chéng

土功

tǔ gōng

土豆

tǔ dòu

土居

tǔ jū

土塑

tǔ sù

土车

tǔ chē

土皷

tǔ gǔ

土俑

tǔ yǒng

土犬

tǔ quǎn

土封

tǔ fēng

土祇

tǔ qí

土虺

tǔ huī

土話

tǔ huà

土礼

tǔ lǐ

土炭

tǔ tàn

土缶

tǔ fǒu

土棍

tǔ gùn

土芝

tǔ zhī

土蛰

tǔ zhé

土木

tǔ mù

土灰

tǔ huī

土铳

tǔ chòng

土均

tǔ jūn

土房

tǔ fáng

土烟

tǔ yān

土重

tǔ zhòng

土气

tǔ qì

土方

tǔ fāng

土豪

tǔ háo

土坡

tǔ pō

土处

tǔ chǔ

土练

tǔ liàn

土堦

tǔ jiē

土釜

tǔ fǔ

土炮

tǔ pào

土芥

tǔ jiè

土培

tǔ péi

土著

tǔ zhù

土兵

tǔ bīng

土国

tǔ guó

土坎

tǔ kǎn

土物

tǔ wù

土蚕

tǔ cán

土囊

tǔ náng

土工

tǔ gōng

土境

tǔ jìng

土偶

tǔ ǒu

土炕

tǔ kàng

土埂

tǔ gěng

土肥

tǔ féi

土长

tǔ zhǎng

土坪

tǔ píng

土箸

tǔ zhù

土梗

tǔ gěng

土阆

tǔ láng

土遁

tǔ dùn

土黄

tǔ huáng

土改

tǔ gǎi

土锉

tǔ cuò

土栗

tǔ lì

土圭

tǔ guī

土苴

tǔ jū

土盎

tǔ àng

土乐

tǔ yuè

土粪

tǔ fèn

土螽

tǔ zhōng

土脉

tǔ mài

土货

tǔ huò

土腔

tǔ qiāng

土俗

tǔ sú

土宜

tǔ yí

土作

tǔ zuò

土揖

tǔ yī

土模

tǔ mó

土公

tǔ gōng

土胚

tǔ pēi

土矾

tǔ fán

土岗

tǔ gǎng

土硝

tǔ xiāo

土口

tǔ kǒu

土冈

tǔ gāng

土范

tǔ fàn

土语

tǔ yǔ

土蠭

tǔ fēng

土浄

tǔ jìng

土谈

tǔ tán

土枪

tǔ qiāng

土铛

tǔ chēng

土力

tǔ lì

土地

tǔ dì

土断

tǔ duàn

土硎

tǔ xíng

土强

tǔ qiáng

土疆

tǔ jiāng

土膏

tǔ gāo

土逆

tǔ nì

土衡

tǔ héng

土包

tǔ bāo

土窖

tǔ jiào

土蝗

tǔ huáng

土笼

tǔ lóng

土浆

tǔ jiāng

土妓

tǔ jì

土法

tǔ fǎ

土难

tǔ nán

土肉

tǔ ròu

土型

tǔ xíng

土壤

tǔ rǎng

土毛

tǔ máo

土田

tǔ tián

土骨

tǔ gǔ

土司

tǔ sī

土人

tǔ rén

土蓄

tǔ xù

土宇

tǔ yǔ

土空

tǔ kōng

土笔

tǔ bǐ

土场

tǔ chǎng

土桧

tǔ guì

土牢

tǔ láo

土坯

tǔ pī

土鼓

tǔ gǔ

土话

tǔ huà

土蛆

tǔ qū

土妇

tǔ fù

土僧

tǔ sēng

土精

tǔ jīng

土桴

tǔ fú

土牛

tǔ niú

土顽

tǔ wán

土利

tǔ lì

土墙

tǔ qiáng

土羵

tǔ fén

土屋

tǔ wū

土寇

tǔ kòu

土灶

tǔ zào

土符

tǔ fú

土瓷

tǔ cí

土布

tǔ bù

土隁

tǔ yàn

土平

tǔ píng

土堠

tǔ hòu

土酒

tǔ jiǔ

土阶

tǔ jiē

土风

tǔ fēng

土籍

tǔ jí

土崩

tǔ bēng

土豹

tǔ bào

土古

tǔ gǔ

土壃

tǔ jiāng

土坝

tǔ bà

土蕃

tǔ bō

土白

tǔ bái

土語

tǔ yǔ

土头

tǔ tóu

土匪

tǔ fěi

土域

tǔ yù

土簋

tǔ guǐ

土溜

tǔ liū

土歌

tǔ gē

土禁

tǔ jìn

土目

tǔ mù

土父

tǔ fù

土墼

tǔ jī

土室

tǔ shì

土龙

tǔ lóng

土山

tǔ shān

土劣

tǔ liè

土坷

tǔ kē

土味

tǔ wèi

土色

tǔ sè

土狗

tǔ gǒu

土蛮

tǔ mán

土邦

tǔ bāng

土坑

tǔ kēng

土化

tǔ huà

土音

tǔ yīn

土块

tǔ kuài

土层

tǔ céng

土泥

tǔ ní

土军

tǔ jūn

土匟

tǔ kàng

土伯

tǔ bó

土谷

tǔ gǔ

土营

tǔ yíng

土塍

tǔ chéng

土虫

tǔ chóng

土番

tǔ fān

土巴

tǔ bā

土茅

tǔ máo

土候

tǔ hòu

土鼈

tǔ biē

土形

tǔ xíng


卤脉

lǔ mài

沉脉

chén mài

木脉

mù mài

按脉

àn mài

息脉

xī mài

河脉

hé mò

弱脉

ruò mài

命脉

mìng mài

絶脉

jué mài

斤脉

jīn mài

阴脉

yīn mài

经脉

jīng mài

余脉

yú mài

跷脉

qiāo mài

濇脉

sè mài

把脉

bǎ mài

方脉

fāng mài

促脉

cù mài

寸脉

cùn mài

绝脉

jué mài

带脉

dài mài

路脉

lù mài

一脉

yī mài

督脉

dū mài

看脉

kàn mài

血脉

xuè mài

苗脉

miáo mài

缓脉

huǎn mài

革脉

gé mài

侧脉

cè mài

矊脉

mián mài

诊脉

zhěn mài

金脉

jīn mài

毛脉

máo mài

气脉

qì mài

五脉

wǔ mài

动脉

dòng mài

盐脉

yán mài

切脉

qiè mài

喜脉

xǐ mài

黑脉

hēi mài

道脉

dào mài

土脉

tǔ mài

丝脉

sī mài

膏脉

gāo mò

正脉

zhèng mài

号脉

hào mài

紧脉

jǐn mài

尺脉

chǐ mài

疾脉

jí mài

理脉

lǐ mài

察脉

chá mò

八脉

bā mài

叶脉

yè mài

请脉

qǐng mài

句脉

jù mài

损脉

sǔn mài

生脉

shēng mài

诀脉

jué mài

地脉

dì mò

络脉

luò mài

义脉

yì mài

泉脉

quán mài

牢脉

láo mài

静脉

jìng mài

解脉

jiě mài

候脉

hòu mài

冲脉

chōng mài

芤脉

kōu mài

搭脉

dā mài

洪脉

hóng mài

评脉

píng mài

案脉

àn mài

任脉

rèn mài

窍脉

qiào mài

伏脉

fú mài

矿脉

kuàng mài

嫡脉

dí mài

迟脉

chí mài

涩脉

sè mài

肢脉

zhī mài

深脉

shēn mài

玉脉

yù mài

风脉

fēng mài

筋脉

jīn mài

贯脉

guàn mài

沈脉

shěn mài

骨脉

gǔ mài

津脉

jīn mài

主脉

zhǔ mài

六脉

liù mài

瘛脉

chì mài

人脉

rén mài

石脉

shí mài

关脉

guān mài

过脉

guò mài

凭脉

píng mài

井脉

jǐng mài

微脉

wēi mài

白脉

bái mài

山脉

shān mài

心脉

xīn mò

真脉

zhēn mài

百脉

bǎi mò

支脉

zhī mài

行脉

háng mò

肝脉

gān mài

滑脉

huá mài

对脉

duì mò

节脉

jié mài

绌脉

chù mài

龙脉

lóng mài

国脉

guó mài

结脉

jié mài

上一组词:谈啁
下一组词:愚顽

更多土的组词

土脉的意思


词语解释:

唐·韩愈《苦寒》诗:“雪霜顿销释,土脉膏且黏。”

语出《国语•周语上》:“农祥晨正,日月底于天庙,土乃脉发。”

引证解释:

⒈ 见“土脉”。见“土脉”。

引亦作“土脉”。语出《国语·周语上》:“农祥晨正,日月底于天庙,土乃脉发。”
韦昭注:“脉,理也。”
此谓土壤开冻松化,生气勃发,如人身脉动。后以“土脉”泛指土壤。 唐韩愈《苦寒》诗:“雪霜顿销释,土脉膏且黏。”
宋曾巩《诸寺观祈雨文》:“春气已中,农功方急,而膏泽未洽,土脉尚乾。”
元翁合老《春日田园杂兴》诗:“土脉正融催觳觫,林阴微合听钩輈。”
清唐甄《潜书·性才》:“十月之间,阳虽存而不用,不能疏土脉,鼓万物,谓之无阳。”

国语词典:

泥土。

网络解释:

土脉

语出《国语·周语上》:“农祥晨正,日月底于天庙,土乃脉发。” 韦昭 注:“脉,理也。”
更多脉的组词

土脉详细解释


读音:tǔ

土tǔ(1)(名)本义:泥土;土壤:黄~|黏~|~山。(2)(名)土地。(3)(副)本地的;地方的:~特产|~俗。(4)(名)指我国民间沿用的生产技术和有关的设备、产品、人员等:~方|~招儿。(5)(形)不合潮流;不开通:~气。(6)(名)未熬制的鸦片:烟~。(7)姓。

读音:mài,mò[ mài ]

1. 分布在人和动物周身内的血管:脉络。脉理。

2. 动脉的跳动:脉搏。切脉(中医指诊脉)。脉口(中医切脉的部位)。脉息。脉象(指脉搏的形象与动态)。脉门(手腕部可以看到的桡动脉跳动的部分)。诊脉。

3. 像血管那样连贯而自成系统的东西:山脉。叶脉。矿脉。脉脉相承。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025