省郎


省郎的组词


省发

shěng fā

省答

shěng dá

省句

shěng jù

省掉

shěng diào

省门

shěng mén

省得

shěng de

省郎

shěng láng

省见

shěng jiàn

省分

shěng fēn

省愆

shěng qiān

省刑

shěng xíng

省臣

shěng chén

省缝

shěng fèng

省过

shěng guò

省己

shěng jǐ

省城

shěng chéng

省事

shěng shì

省钱

shěng qián

省静

shěng jìng

省减

shěng jiǎn

省方

xǐng fāng

省察

xǐng chá

省究

shěng jiū

省括

shěng kuò

省然

shěng rán

省视

xǐng shì

省度

shěng dù

省字

shěng zì

省念

shěng niàn

省记

shěng jì

省魁

shěng kuí

省敌

shěng dí

省节

shěng jié

省风

shěng fēng

省心

shěng xīn

省闼

shěng tà

省戒

shěng jiè

省克

shěng kè

省时

shěng shí

省识

shěng shí

省吏

shěng lì

省览

shěng lǎn

省钞

shěng chāo

省声

shěng shēng

省惜

shěng xī

省笔

shěng bǐ

省牲

shěng shēng

省试

shěng shì

省悟

xǐng wù

省陈

shěng chén

省署

shěng shǔ

省忆

shěng yì

省坟

shěng fén

省决

shěng jué

省阁

shěng gé

省官

shěng guān

省彻

shěng chè

省薄

shěng báo

省鉴

shěng jiàn

省躬

shěng gōng

省觐

shěng jìn

省户

shěng hù

省合

shěng hé

省舍

shěng shè

省白

shěng bái

省骑

shěng qí

省听

shěng tīng

省俭

shěng jiǎn

省改

xǐng gǎi

省力

shěng lì

省睡

shěng shuì

省拜

shěng bài

省諐

shěng qiān

省耕

shěng gēng

省级

shěng jí

省内

shěng nèi

省地

shěng dì

省简

shěng jiǎn

省选

shěng xuǎn

省候

shěng hòu

省着

shěng zhe

省劄

shěng zhā

省功

shěng gōng

省径

shěng jìng

省谒

shěng yè

省会

shěng huì

省读

shěng dú

省马

shěng mǎ

省中

shěng zhōng

省罢

shěng bà

省庭

shěng tíng

省审

shěng shěn

省禁

shěng jìn

省却

shěng què

省閤

shěng gě

省顾

shěng gù

省敛

shěng liǎn

省道

shěng dào

省符

shěng fú

省墓

shěng mù

省观

shěng guān

省耗

shěng hào

省民

shěng mín

省省

shěng shěng

省劲

shěng jìn

省理

shěng lǐ

省寺

shěng sì

省额

shěng é

省浄

shěng jìng

省録

shěng lù

省闱

shěng wéi

省陌

shěng mò

省觉

shěng jiào

省穑

shěng sè

省略

shěng lüè

省昏

shěng hūn

省料

shěng liào

省损

shěng sǔn

省文

shěng wén

省解

shěng jiě

省府

shěng fǔ


六郎

liù láng

品郎

pǐn láng

货郎

huò láng

颜郎

yán láng

省郎

shěng láng

三郎

sān láng

俊郎

jùn láng

锦郎

jǐn láng

长郎

cháng láng

牙郎

yá láng

仙郎

xiān láng

师郎

shī láng

诸郎

zhū láng

粉郎

fěn láng

漫郎

màn láng

新郎

xīn láng

檀郎

tán láng

挽郎

wǎn láng

孙郎

sūn láng

岩郎

yán láng

女郎

nǚ láng

情郎

qíng láng

中郎

zhōng láng

讲郎

jiǎng láng

陆郎

lù láng

卢郎

lú láng

内郎

nèi láng

窟郎

kū láng

谢郎

xiè láng

憨郎

hān láng

江郎

jiāng láng

台郎

tái láng

村郎

cūn láng

义郎

yì láng

望郎

wàng láng

令郎

lìng láng

彭郎

péng láng

萧郎

xiāo láng

侍郎

shì láng

儿郎

ér láng

田郎

tián láng

部郎

bù láng

海郎

hǎi láng

石郎

shí láng

庾郎

yǔ láng

杰郎

jié láng

辇郎

niǎn láng

谏郎

jiàn láng

门郎

mén láng

当郎

dāng láng

贤郎

xián láng

宾郎

bīn láng

壶郎

hú láng

二郎

èr láng

会郎

huì láng

阮郎

ruǎn láng

艑郎

biàn láng

星郎

xīng láng

清郎

qīng láng

外郎

wài láng

猎郎

liè láng

郭郎

guō láng

陈郎

chén láng

户郎

hù láng

索郎

suǒ láng

柳郎

liǔ láng

马郎

mǎ láng

玉郎

yù láng

冬郎

dōng láng

竹郎

zhú láng

员郎

yuán láng

散郎

sàn láng

沈郎

shěn láng

楯郎

dùn láng

朝郎

cháo láng

歌郎

gē láng

互郎

hù láng

潘郎

pān láng

法郎

fǎ láng

五郎

wǔ láng

重郎

zhòng láng

卜郎

bǔ láng

叔郎

shū láng

顔郎

yán láng

才郎

cái láng

钱郎

qián láng

何郎

hé láng

山郎

shān láng

花郎

huā láng

象郎

xiàng láng

丞郎

chéng láng

文郎

wén láng

小郎

xiǎo láng

阿郎

ā láng

林郎

lín láng

鱼郎

yú láng

伴郎

bàn láng

爪郎

zhǎo láng

斋郎

zhāi láng

芋郎

yù láng

查郎

zhā láng

轩郎

xuān láng

牛郎

niú láng

冯郎

féng láng

潜郎

qián láng

乃郎

nǎi láng

周郎

zhōu láng

八郎

bā láng

老郎

lǎo láng

芒郎

máng láng

撞郎

zhuàng láng

名郎

míng láng

佛郎

fó láng

副郎

fù láng

棹郎

zhào láng

洁郎

jié láng

行郎

xíng láng

选郎

xuǎn láng

貛郎

huān láng

凤郎

fèng láng

曹郎

cáo láng

忙郎

máng láng

刘郎

liú láng

夕郎

xī láng

上一组词:画帖
下一组词:画狱

更多省的组词

省郎的意思


词语解释:

1.指皇帝的侍从官。因居省[.好工具]禁中,故称。 2.指中枢诸省的官吏。

引证解释:

⒈ 指皇帝的侍从官。因居省禁中,故称。

引《南史·王韶之传》:“晋帝自孝武以来常居内殿,武官主书於中通呈,以省官一人管詔誥,住西省,因谓西省郎。”

⒉ 指中枢诸省的官吏。

引唐杜甫《入奏行赠窦侍御》:“省郎京尹必俯拾,江花未落还成都。”
宋沉括《梦溪笔谈·辩证一》:“唐贞观中,勑下度支求杜若,省郎以谢朓诗云‘芳洲採杜若’,乃责坊州贡之,当时以为嗤笑。”
康有为《大同书》甲部第一章:“若夫华族高门,膏腴世爵, 春秋则代为执政, 六朝则世戴金貂,著作秘书,不屑省郎。”

⒊ 指皇帝的侍从官。因居省禁中,故称。

引《南史·王韶之传》:“晋帝自孝武以来常居内殿,武官主书於中通呈,以省官一人管詔誥,住西省,因谓西省郎。”

⒋ 指中枢诸省的官吏。

引唐杜甫《入奏行赠窦侍御》:“省郎京尹必俯拾,江花未落还成都。”
宋沉括《梦溪笔谈·辩证一》:“唐贞观中,勑下度支求杜若,省郎以谢朓诗云‘芳洲採杜若’,乃责坊州贡之,当时以为嗤笑。”
康有为《大同书》甲部第一章:“若夫华族高门,膏腴世爵, 春秋则代为执政, 六朝则世戴金貂,著作秘书,不屑省郎。”

网络解释:

省郎

省郎是指皇帝的侍从官或者中枢诸省的官吏
更多郎的组词

省郎详细解释


读音:shěng,xǐng[ shěng ]

1. 地方行政区域:省份。省会。

2. 节约,不费:省钱。省事。省吃俭用。

3. 简易,减免:省略。省称。省写。

4. 中国古官署名:中书省(a.魏晋开始设置,总管国家政务,历代有所沿革,唐初设“中书、尚书、门下”三省共管政事;b.元代“中书省”兼管“尚书省”的职权,权更重,成为中央最高的官署,称地方最高行政官署为“行中书省”,简称“省”,是现在“省”的来历)。尚书省。门下省。秘书省。

5. 古代称王宫禁地:省中。省闼(禁中)。

读音:láng,làng

[ láng ]

1. 对年轻男子的称呼:大郎。郎才女貌。

2. 对某种人的称呼:货郎。女郎。

3. 旧时妻称夫或情人:郎君。

4. 封建时代的官名:郎中(a.古官名;b.中医医生)。侍郎。员外郎。

5. 姓。

[ làng ]

1. 〔屎壳郎〕“蜣螂”的俗称。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025