yá niè
yá fèng
yá jiǎn
yá rén
yá pái
yá jù
yá ér
yá xián
yá jiān
yá xiāng
yá hù
yá chen
yá nuò
yá de
yá guān
yá guì
yá gāo
yá xì
yá chǐ
yá chuí
yá pèi
yá liú
yá zhóu
yá yī
yá zhǎo
yá guǎn
yá gān
yá chē
yá zhāng
yá zhuī
yá jiāng
yá qín
yá zhàng
yá lì
yá niè
yá chéng
yá gǒu
yá bīng
yá yín
yá chuí
yá chóu
yá xiān
yá zhù
yá bō
yá fěn
yá suǐ
yá hé
yá chá
yá yīn
yá tuī
yá chuáng
yá fú
yá shì
yá ǎi
yá jì
yá dào
yá táng
yá shāng
yá bǎn
yá diāo
yá zi
yá kuàng
yá ǎo
yá dāo
yá diàn
yá liè
yá huì
yá jì
yá mén
yá kuài
yá dào
yá shēng
yá shì
yá jù
yá qí
yá bù
yá shòu
yá jī
yá láng
yá zhāng
yá yá
yá zhāng
yá jiá
yá lún
yá zhā
yá gǔ
yá bǎn
yá jiǎo
yá pán
yá shí
yá gān
yá gēn
yá suàn
yá qǐ
yá zhàng
yá qiān
yá sè
yá gòu
yá wéi
yá lún
yá guān
yá chǐ
yá zǎo
yá jiē
yá qì
yá pó
yá cí
yá yán
yá kou
yá sǎo
yá jiàn
yá chuí
tián láng
lǎo láng
yán láng
yì láng
zhòng láng
huā láng
fǎ láng
màn láng
ruǎn láng
niǎn láng
cūn láng
cáo láng
jiǎng láng
shān láng
xiè láng
guō láng
zhào láng
lín láng
bù láng
xián láng
pān láng
fó láng
shěng láng
hù láng
fèng láng
kū láng
yá láng
shí láng
pǐn láng
nèi láng
qián láng
huì láng
yǔ láng
dāng láng
xiāo láng
zhū láng
zhāi láng
fěn láng
cái láng
wǎn láng
cháo láng
yù láng
qián láng
zhā láng
hǎi láng
féng láng
mén láng
niú láng
bàn láng
xiàng láng
sān láng
fù láng
shū láng
bā láng
yán láng
bǔ láng
jiāng láng
xuān láng
xīng láng
hú láng
gē láng
ér láng
wǔ láng
zhōu láng
péng láng
xuǎn láng
qíng láng
qīng láng
xīn láng
yuán láng
mǎ láng
míng láng
xiān láng
zhǎo láng
hān láng
zhú láng
sūn láng
yán láng
xiǎo láng
huò láng
jǐn láng
jié láng
liù láng
yú láng
shì láng
zhōng láng
hé láng
wàng láng
xī láng
dùn láng
èr láng
tán láng
jiàn láng
bīn láng
sàn láng
biàn láng
chén láng
chéng láng
wài láng
máng láng
nǚ láng
lìng láng
suǒ láng
lù láng
shěn láng
zhuàng láng
dōng láng
lú láng
jié láng
xíng láng
liè láng
hù láng
liǔ láng
liú láng
tái láng
shī láng
ā láng
nǎi láng
cháng láng
jùn láng
máng láng
yù láng
huān láng
wén láng
即(好工具.)牙人。
⒈ 即牙人。参见“牙人”。
引《旧唐书·安禄山传》:“﹝禄山﹞及长,解六蕃语,为互市牙郎。”
明陶宗仪《辍耕录·牙郎》:“今人谓駔侩者为牙郎。本谓之互郎,谓主互市事也。”
清曹寅《题马湘兰画兰长卷》诗之二:“躧步仍推巾幗雄,数钱多傍牙郎死。”
买卖时居中的介绍人。
牙yá(1)(名)牙齿:门~|镶~|~医。(2)(名)特指象牙:~筷|~章。(3)(名)形状像牙齿的东西:~子。(4)(名)(Yá)姓。牙yá(名)(~子)旧时为买卖双方撮合从中取得佣金的人。
郎读音:láng,làng[ láng ]
1. 对年轻男子的称呼:大郎。郎才女貌。
2. 对某种人的称呼:货郎。女郎。
3. 旧时妻称夫或情人:郎君。
4. 封建时代的官名:郎中(a.古官名;b.中医医生)。侍郎。员外郎。
5. 姓。
[ làng ]
1. 〔屎壳郎〕“蜣螂”的俗称。