yá chǐ
yá zhàng
yá gēn
yá jiá
yá shì
yá nuò
yá guān
yá qǐ
yá fěn
yá lún
yá zhāng
yá chuí
yá hù
yá táng
yá qì
yá suǐ
yá liè
yá jiàn
yá chuáng
yá shì
yá diāo
yá diàn
yá yá
yá kuàng
yá lún
yá shí
yá chuí
yá xián
yá dào
yá xiān
yá guān
yá wéi
yá lì
yá zhóu
yá rén
yá gòu
yá qiān
yá zhā
yá pèi
yá bō
yá yín
yá niè
yá chuí
yá bǎn
yá jiāng
yá jiē
yá jī
yá suàn
yá láng
yá chē
yá chóu
yá huì
yá hé
yá kou
yá shāng
yá ǎo
yá qí
yá gǔ
yá ǎi
yá mén
yá chá
yá guǎn
yá chéng
yá chǐ
yá jiān
yá zhāng
yá chen
yá pái
yá gān
yá sè
yá shēng
yá ér
yá xiāng
yá liú
yá jiǎo
yá gǒu
yá zhàng
yá jù
yá bǎn
yá jì
yá gān
yá shòu
yá fú
yá zhǎo
yá sǎo
yá qín
yá xì
yá pó
yá zi
yá yán
yá zhuī
yá guì
yá yī
yá yīn
yá zhù
yá jì
yá tuī
yá bīng
yá kuài
yá jiǎn
yá zhāng
yá fèng
yá cí
yá pán
yá bù
yá dāo
yá de
yá dào
yá jù
yá niè
yá gāo
yá zǎo
lán hù
bǎn hù
yī hù
jìn hù
chū hù
xuē hù
zhān hù
mǐn hù
zhǔ hù
diǎn hù
yí hù
cháo hù
páo hù
hái hù
tóu hù
xuán hù
zhí hù
wàn hù
zhú hù
shēn hù
yá hù
yú hù
huá hù
miǎn hù
shuǎng hù
yīng hù
yù hù
bǎi hù
liǎn hù
xiàng hù
bǎ hù
zhěng hù
mù hù
⒈ 象牙手板。亦指朝笏。原为大臣朝见皇帝时所执用,其后道士在朝真或斋醮时也使用。
引明王錡《寓圃杂记》卷上:“孟端诸子连中进士,为京官同处一邸,书春题於壁曰:‘四壁金花春晏罢,满床牙笏早朝回。’”
《红楼梦》第一〇二回:“法师们俱戴上七星冠,披上九宫八卦的法衣,踏着登云履,手执牙笏,便拜表请圣。”
鲍昌《庚子风云》第一部楔子:“只见他头戴相纱,身穿红蟒,手捧牙笏,脸上挂一幅有五绺细髯的笑咪咪的面具。”
象牙制的笏版,古代臣子上朝时所用。
牙yá(1)(名)牙齿:门~|镶~|~医。(2)(名)特指象牙:~筷|~章。(3)(名)形状像牙齿的东西:~子。(4)(名)(Yá)姓。牙yá(名)(~子)旧时为买卖双方撮合从中取得佣金的人。
笏读音:hù笏hù(名)古代君臣在朝廷上相见时手中所拿的狭长板子;用玉、象牙或竹制成;上面可以记事。