省门


省门的组词


省中

shěng zhōng

省简

shěng jiǎn

省谒

shěng yè

省敛

shěng liǎn

省合

shěng hé

省忆

shěng yì

省力

shěng lì

省戒

shěng jiè

省悟

xǐng wù

省心

shěng xīn

省理

shěng lǐ

省觉

shěng jiào

省额

shěng é

省克

shěng kè

省视

xǐng shì

省钱

shěng qián

省分

shěng fēn

省门

shěng mén

省坟

shěng fén

省钞

shěng chāo

省録

shěng lù

省觐

shěng jìn

省城

shěng chéng

省白

shěng bái

省静

shěng jìng

省减

shěng jiǎn

省顾

shěng gù

省官

shěng guān

省审

shěng shěn

省閤

shěng gě

省节

shěng jié

省浄

shěng jìng

省骑

shěng qí

省庭

shěng tíng

省拜

shěng bài

省笔

shěng bǐ

省道

shěng dào

省时

shěng shí

省掉

shěng diào

省过

shěng guò

省敌

shěng dí

省闼

shěng tà

省决

shěng jué

省墓

shěng mù

省句

shěng jù

省刑

shěng xíng

省耗

shěng hào

省括

shěng kuò

省陈

shěng chén

省听

shěng tīng

省会

shěng huì

省躬

shěng gōng

省识

shěng shí

省风

shěng fēng

省得

shěng de

省发

shěng fā

省劄

shěng zhā

省符

shěng fú

省民

shěng mín

省禁

shěng jìn

省读

shěng dú

省答

shěng dá

省地

shěng dì

省陌

shěng mò

省候

shěng hòu

省己

shěng jǐ

省改

xǐng gǎi

省耕

shěng gēng

省度

shěng dù

省牲

shěng shēng

省览

shěng lǎn

省解

shěng jiě

省鉴

shěng jiàn

省署

shěng shǔ

省试

shěng shì

省穑

shěng sè

省舍

shěng shè

省念

shěng niàn

省级

shěng jí

省察

xǐng chá

省径

shěng jìng

省见

shěng jiàn

省惜

shěng xī

省户

shěng hù

省省

shěng shěng

省究

shěng jiū

省缝

shěng fèng

省然

shěng rán

省观

shěng guān

省闱

shěng wéi

省劲

shěng jìn

省字

shěng zì

省事

shěng shì

省方

xǐng fāng

省选

shěng xuǎn

省马

shěng mǎ

省罢

shěng bà

省着

shěng zhe

省彻

shěng chè

省愆

shěng qiān

省料

shěng liào

省功

shěng gōng

省睡

shěng shuì

省损

shěng sǔn

省府

shěng fǔ

省俭

shěng jiǎn

省内

shěng nèi

省寺

shěng sì

省魁

shěng kuí

省记

shěng jì

省吏

shěng lì

省諐

shěng qiān

省文

shěng wén

省郎

shěng láng

省却

shěng què

省薄

shěng báo

省声

shěng shēng

省臣

shěng chén

省阁

shěng gé

省昏

shěng hūn

省略

shěng lüè


贫门

pín mén

命门

mìng mén

省门

shěng mén

郊门

jiāo mén

定门

dìng mén

相门

xiāng mén

丘门

qiū mén

列门

liè mén

松门

sōng mén

阳门

yáng mén

巡门

xún mén

扫门

sǎo mén

火门

huǒ mén

闇门

àn mén

牙门

yá mén

戒门

jiè mén

郎门

láng mén

槅门

gé mén

渠门

qú mén

帷门

wéi mén

倡门

chàng mén

迎门

yíng mén

驩门

huān mén

凶门

xiōng mén

沙门

shā mén

新门

xīn mén

拱门

gǒng mén

李门

lǐ mén

争门

zhēng mén

昌门

chāng mén

河门

hé mén

鹊门

què mén

头门

tóu mén

鱼门

yú mén

腰门

yāo mén

释门

shì mén

乱门

luàn mén

圣门

shèng mén

山门

shān mén

蜀门

shǔ mén

海门

hǎi mén

王门

wáng mén

逃门

táo mén

千门

qiān mén

便门

biàn mén

射门

shè mén

恩门

ēn mén

亚门

yà mén

郢门

yǐng mén

产门

chǎn mén

双门

shuāng mén

犯门

fàn mén

绝门

jué mén

连门

lián mén

苏门

sū mén

龙门

lóng mén

壁门

bì mén

前门

qián mén

闺门

guī mén

过门

guò mén

油门

yóu mén

柴门

chái mén

踩门

cǎi mén

灵门

líng mén

拜门

bài mén

词门

cí mén

桃门

táo mén

弟门

dì mén

衡门

héng mén

灶门

zào mén

梁门

liáng mén

抠门

kōu mén

轩门

xuān mén

屏门

píng mén

电门

diàn mén

论门

lùn mén

荜门

bì mén

庠门

xiáng mén

夺门

duó mén

侧门

cè mén

贵门

guì mén

荆门

jīng mén

踏门

tà mén

孔门

kǒng mén

高门

gāo mén

古门

gǔ mén

行门

xíng mén

唱门

chàng mén

水门

shuǐ mén

闼门

tà mén

掌门

zhǎng mén

骈门

pián mén

上门

shàng mén

幸门

xìng mén

近门

jìn mén

空门

kōng mén

宦门

huàn mén

篱门

lí mén

鸾门

luán mén

鼎门

dǐng mén

幽门

yōu mén

铁门

tiě mén

与门

yǔ mén

旋门

xuán mén

阵门

zhèn mén

缺门

quē mén

角门

jiǎo mén

毕门

bì mén

十门

shí mén

铜门

tóng mén

微门

wēi mén

茅门

máo mén

查门

zhā mén

竹门

zhú mén

凯门

kǎi mén

斜门

xié mén

攻门

gōng mén

地门

dì mén

孽门

niè mén

单门

dān mén

红门

hóng mén

关门

guān mén

防门

fáng mén

阗门

tián mén

栅门

zhà mén

登门

dēng mén

多门

duō mén

衙门

yá men

辕门

yuán mén

当门

dāng mén

瓮门

wèng mén

邦门

bāng mén

库门

kù mén

吊门

diào mén

元门

yuán mén

合门

hé mén

跪门

guì mén

江门

jiāng mén

木门

mù mén

黄门

huáng mén

顿门

dùn mén

笼门

lóng mén

外门

wài mén

闳门

hóng mén

寝门

qǐn mén

郡门

jùn mén

它门

tā mén

禹门

yǔ mén

破门

pò mén

下门

xià mén

涧门

jiàn mén

叫门

jiào mén

青门

qīng mén

那门

nà mén

举门

jǔ mén

栊门

lóng mén

旁门

páng mén

闿门

kǎi mén

吴门

wú mén

孟门

mèng mén

竈门

zào mén

冷门

lěng mén

顶门

dǐng mén

隘门

ài mén

班门

bān mén

你门

nǐ mén

禅门

chán mén

罪门

zuì mén

兴门

xīng mén

名门

míng mén

厓门

yá mén

马门

mǎ mén

蓬门

péng mén

阖门

hé mén

叩门

kòu mén

凈门

jìng mén

禁门

jìn mén

君门

jūn mén

敲门

qiāo mén

汽门

qì mén

悬门

xuán mén

闯门

chuǎng mén

二门

èr mén

耳门

ěr mén

庆门

qìng mén

串门

chuàn mén

掘门

jué mén

蹐门

jí mén

朔门

shuò mén

盛门

shèng mén

禽门

qín mén

独门

dú mén

贿门

huì mén

峡门

xiá mén

阙门

què mén

四门

sì mén

额门

é mén

麦门

mài mén

脚门

jiǎo mén

进门

jìn mén

甲门

jiǎ mén

北门

běi mén

霸门

bà mén

帝门

dì mén

路门

lù mén

共门

gòng mén

专门

zhuān mén

雍门

yōng mén

开门

kāi mén

德门

dé mén

并门

bìng mén

津门

jīn mén

吏门

lì mén

梢门

shāo mén

戟门

jǐ mén

回门

huí mén

款门

kuǎn mén

花门

huā mén

弱门

ruò mén

皇门

huáng mén

仕门

shì mén

填门

tián mén

逢门

féng mén

逵门

kuí mén

宗门

zōng mén

贲门

bēn mén

胆门

dǎn mén

修门

xiū mén

神门

shén mén

快门

kuài mén

赂门

lù mén

看门

kān mén

国门

guó mén

风门

fēng mén

调门

diào mén

耏门

ér mén

穴门

xué mén

杜门

dù mén

闱门

wéi mén

陵门

líng mén

乘门

chéng mén

教门

jiào mén

留门

liú mén

阀门

fá mén

转门

zhuàn mén

邪门

xié mén

素门

sù mén

齐门

qí mén

村门

cūn mén

九门

jiǔ mén

抉门

jué mén

埽门

sào mén

雷门

léi mén

茨门

cí mén

全门

quán mén

炎门

yán mén

公门

gōng mén

中门

zhōng mén

欢门

huān mén

雉门

zhì mén

祭门

jì mén

垒门

lěi mén

造门

zào mén

三门

sān mén

石门

shí mén

学门

xué mén

阿门

ā mén

守门

shǒu mén

部门

bù mén

长门

zhǎng mén

宫门

gōng mén

巢门

cháo mén

月门

yuè mén

胥门

xū mén

僧门

sēng mén

辟门

pì mén

掖门

yè mén

活门

huó mén

坊门

fāng mén

桑门

sāng mén

星门

xīng mén

白门

bái mén

除门

chú mén

南门

nán mén

粪门

fèn mén

翟门

zhái mén

歡门

huān mén

仪门

yí mén

京门

jīng mén

嗓门

sǎng mén

顺门

shùn mén

偏门

piān mén

雩门

yú mén

同门

tóng mén

五门

wǔ mén

桥门

qiáo mén

慧门

huì mén

满门

mǎn mén

袁门

yuán mén

寒门

hán mén

上一组词:求牛
下一组词:省吏

更多省的组词

省门的意思


词语解释:

1.宫门;禁门。 2.指礼部衙门。亦指礼部试进士的场所。礼部隶尚书省,故称。 3.指省治。

引证解释:

⒈ 宫门;禁门。

引《资治通鉴·汉安帝延光四年》:“时江京、刘安及李闰、陈达等俱坐省门下, 程(孙程 )与王康共就斩京、安、达。”
《资治通鉴·汉献帝兴平二年》:“酈出,诣省门,白‘ 傕不肯奉詔,辞语不顺。’”
胡三省注:“天子所居曰禁中,亦曰省中。省门,即禁门也。”
宋郑文宝《南唐近事》:“员梦中惊喜,理服驰马诣省门。”

⒉ 指礼部衙门。亦指礼部试进士的场所。礼部隶尚书省,故称。

引唐刘禹锡《插田歌》:“省门高軻峨,儂入无度数。”
宋叶适《孙永叔墓志铭》:“君负其能,踏省门五六,然终不得第名於进士。”

⒊ 指省治。

引清龙启瑞《何雨人家传》:“君闻变,先以老弱藏乡僻善处,而与族弟进贤急走省门求援。”

网络解释:

省门

省门,汉语词汇。拼音:shěnɡ mén释义:1、宫门;禁门。2.指礼部衙门。亦指礼部试进士的场所。礼部隶尚书省,故称。3.指省治。
更多门的组词

省门详细解释


读音:shěng,xǐng[ shěng ]

1. 地方行政区域:省份。省会。

2. 节约,不费:省钱。省事。省吃俭用。

3. 简易,减免:省略。省称。省写。

4. 中国古官署名:中书省(a.魏晋开始设置,总管国家政务,历代有所沿革,唐初设“中书、尚书、门下”三省共管政事;b.元代“中书省”兼管“尚书省”的职权,权更重,成为中央最高的官署,称地方最高行政官署为“行中书省”,简称“省”,是现在“省”的来历)。尚书省。门下省。秘书省。

5. 古代称王宫禁地:省中。省闼(禁中)。

读音:mén

门mén(1)(名)房屋、车船或用围墙、篱笆等围起来的地方的出入口:前~|屋~|送货上~。(2)(名)装置在上述出入口;能开关的障碍物;多用木料或金属材料做成:铁~|栅栏~儿|两扇红漆大~。(3)(名)(~儿)器物可以开关的部分:柜~儿|炉~儿。(4)(名)形状或作用像门的:电~|水~|气~|闸~。(5)(名)(~儿)门径:窍~|炼钢的活儿我也摸着点~儿了。(6)(名)旧时指家族或家族的一支;现在指一般的家庭:满~|双喜临~|张~王氏|长~长子。(7)(名)宗教、学术思想上的派别:儒~|佛~|左道旁~。(8)(名)传统指称跟师傅有关的:拜~|同~|~徒。(9)(名)一般事物的分类:分~别类|五花八~。(名)生物学中把具有最基本最显著的共同特征的生物分为若干群;每一群叫一门;如原生动物门、裸子植物门等。门以下为纲。(名)压宝时下赌注的位置的名称;也用来表示赌博者的位置;有“天门”、“青龙”等名目。(量)ɑ)用于炮。b)用于功课、技术等。(Mén)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025