熟风


熟风的组词


熟结

shú jié

熟泥

shú ní

熟水

shú shuǐ

熟视

shú shì

熟年

shú nián

熟省

shú shěng

熟稔

shú rěn

熟罗

shú luó

熟纸

shú zhǐ

熟知

shú zhī

熟思

shú sī

熟面

shú miàn

熟食

shú shí

熟娴

shú xián

熟会

shú huì

熟看

shú kàn

熟溜

shú liū

熟卧

shú wò

熟锦

shú jǐn

熟络

shú luò

熟寻

shú xún

熟荒

shú huāng

熟落

shú luò

熟擣

shú dǎo

熟计

shú jì

熟客

shú kè

熟晓

shú xiǎo

熟识

shú shi

熟菜

shú cài

熟悉

shú xi

熟闻

shú wén

熟睨

shú nì

熟麻

shú má

熟谏

shú jiàn

熟褐

shú hè

熟缣

shú jiān

熟分

shú fēn

熟地

shú dì

熟耰

shú yōu

熟软

shú ruǎn

熟醉

shú zuì

熟火

shú huǒ

熟户

shú hù

熟脚

shú jiǎo

熟化

shú huà

熟背

shú bèi

熟间

shú jiān

熟手

shú shǒu

熟寐

shú mèi

熟捣

shú dǎo

熟诵

shú sòng

熟虑

shú lǜ

熟习

shú xí

熟習

shú xí

熟妙

shú miào

熟嫺

shú xián

熟研

shú yán

熟口

shú kǒu

熟烂

shú làn

熟绎

shú yì

熟状

shú zhuàng

熟衣

shú yī

熟风

shú fēng

熟皮

shú pí

熟论

shú lùn

熟草

shú cǎo

熟谙

shú ān

熟衍

shú yǎn

熟粪

shú fèn

熟颗

shú kē

熟讲

shú jiǎng

熟眠

shú mián

熟红

shú hóng

熟睡

shú shuì

熟滑

shú huá

熟精

shú jīng

熟练

shú liàn

熟人

shú rén

熟荣

shú róng

熟性

shóu xìng

熟成

shú chéng

熟末

shú mò

熟惯

shú guàn

熟料

shú liào

熟事

shú shì

熟道

shú dào

熟丝

shú sī

熟肉

shú ròu

熟话

shú huà

熟肚

shú dù

熟暑

shú shǔ


旋风

xuàn fēng

土风

tǔ fēng

冷风

lěng fēng

松风

sōng fēng

正风

zhèng fēng

蕙风

huì fēng

灵风

líng fēng

酒风

jiǔ fēng

分风

fèn fēng

诒风

yí fēng

邠风

bīn fēng

五风

wǔ fēng

祭风

jì fēng

扬风

yáng fēng

贻风

yí fēng

飞风

fēi fēng

学风

xué fēng

阆风

láng fēng

感风

gǎn fēng

捕风

bǔ fēng

家风

jiā fēng

霾风

mái fēng

徽风

huī fēng

阊风

chāng fēng

謿风

cháo fēng

癜风

diàn fēng

鹏风

péng fēng

讬风

tuō fēng

椒风

jiāo fēng

季风

jì fēng

冲风

chōng fēng

摔风

shuāi fēng

雄风

xióng fēng

馋风

chán fēng

浇风

jiāo fēng

通风

tōng fēng

郑风

zhèng fēng

见风

jiàn fēng

徂风

cú fēng

刚风

gāng fēng

节风

jié fēng

习风

xí fēng

寒风

hán fēng

旁风

páng fēng

传风

chuán fēng

趋风

qū fēng

飓风

jù fēng

芳风

fāng fēng

鲜风

xiān fēng

左风

zuǒ fēng

融风

róng fēng

恩风

ēn fēng

武风

wǔ fēng

德风

dé fēng

花风

huā fēng

麦风

mài fēng

善风

shàn fēng

逆风

nì fēng

火风

huǒ fēng

看风

kàn fēng

乡风

xiāng fēng

偷风

tōu fēng

赌风

dǔ fēng

痉风

jìng fēng

熟风

shú fēng

遭风

zāo fēng

伤风

shāng fēng

霜风

shuāng fēng

苹风

píng fēng

美风

měi fēng

幽风

yōu fēng

开风

kāi fēng

山风

shān fēng

使风

shǐ fēng

临风

lín fēng

飂风

liù fēng

恒风

héng fēng

抱风

bào fēng

王风

wáng fēng

积风

jī fēng

鸿风

hóng fēng

丽风

lì fēng

流风

liú fēng

鹰风

yīng fēng

霉风

méi fēng

当风

dāng fēng

躲风

duǒ fēng

泽风

zé fēng

张风

zhāng fēng

帆风

fān fēng

魔风

mó fēng

刮风

guā fēng

溯风

sù fēng

世风

shì fēng

肃风

sù fēng

回风

huí fēng

贼风

zéi fēng

香风

xiāng fēng

信风

xìn fēng

撩风

liáo fēng

阵风

zhèn fēng

翾风

xuān fēng

谷风

gǔ fēng

韶风

sháo fēng

廉风

lián fēng

男风

nán fēng

抢风

qiāng fēng

捽风

zuó fēng

食风

shí fēng

遗风

yí fēng

痴风

chī fēng

祥风

xiáng fēng

冽风

liè fēng

新风

xīn fēng

文风

wén fēng

暄风

xuān fēng

放风

fàng fēng

乾风

qián fēng

跑风

pǎo fēng

中风

zhòng fēng

幼风

yòu fēng

烈风

liè fēng

定风

dìng fēng

昌风

chāng fēng

守风

shǒu fēng

轮风

lún fēng

殊风

shū fēng

杨风

yáng fēng

肠风

cháng fēng

知风

zhī fēng

会风

huì fēng

拜风

bài fēng

招风

zhāo fēng

冻风

dòng fēng

尖风

jiān fēng

闺风

guī fēng

儒风

rú fēng

游风

yóu fēng

惊风

jīng fēng

成风

chéng fēng

靡风

mí fēng

迟风

chí fēng

随风

suí fēng

惠风

huì fēng

雌风

cí fēng

嘶风

sī fēng

病风

bìng fēng

飔风

sī fēng

聆风

líng fēng

颽风

kǎi fēng

鍊风

liàn fēng

搧风

shān fēng

生风

shēng fēng

纠风

jiū fēng

湿风

shī fēng

关风

guān fēng

诈风

zhà fēng

醇风

chún fēng

协风

xié fēng

颩风

biāo fēng

腥风

xīng fēng

鼓风

gǔ fēng

脐风

qí fēng

律风

lǜ fēng

菄风

dōng fēng

犯风

fàn fēng

接风

jiē fēng

吸风

xī fēng

送风

sòng fēng

真风

zhēn fēng

恶风

è fēng

避风

bì fēng

刁风

diāo fēng

煖风

nuǎn fēng

头风

tóu fēng

沙风

shā fēng

探风

tàn fēng

晨风

chén fēng

柳风

liǔ fēng

众风

zhòng fēng

疠风

lì fēng

向风

xiàng fēng

厉风

lì fēng

北风

běi fēng

走风

zǒu fēng

摇风

yáo fēng

漏风

lòu fēng

驰风

chí fēng

相风

xiāng fēng

眇风

miǎo fēng

祖风

zǔ fēng

竹风

zhú fēng

化风

huà fēng

巡风

xún fēng

刀风

dāo fēng

八风

bā fēng

薰风

xūn fēng

凯风

kǎi fēng

变风

biàn fēng

门风

mén fēng

嫩风

nèn fēng

邙风

máng fēng

癞风

lài fēng

屏风

píng fēng

俊风

jùn fēng

贾风

jiǎ fēng

英风

yīng fēng

飙风

biāo fēng

阳风

yáng fēng

孽风

niè fēng

秋风

qiū fēng

歌风

gē fēng

豳风

bīn fēng

隙风

xì fēng

泼风

pō fēng

人风

rén fēng

提风

tí fēng

鼻风

bí fēng

迎风

yíng fēng

争风

zhēng fēng

颠风

diān fēng

台风

tái fēng

托风

tuō fēng

爽风

shuǎng fēng

胡风

hú fēng

颓风

tuí fēng

道风

dào fēng

凄风

qī fēng

起风

qǐ fēng

斗风

dòu fēng

过风

guò fēng

扯风

chě fēng

盲风

máng fēng

熛风

biāo fēng

颿风

fān fēng

敝风

bì fēng

醺风

xūn fēng

天风

tiān fēng

南风

nán fēng

劫风

jié fēng

驶风

shǐ fēng

被风

bèi fēng

陵风

líng fēng

钦风

qīn fēng

师风

shī fēng

同风

tóng fēng

雅风

yǎ fēng

民风

mín fēng

巨风

jù fēng

语风

yǔ fēng

炎风

yán fēng

盐风

yán fēng

严风

yán fēng

欧风

ōu fēng

防风

fáng fēng

条风

tiáo fēng

海风

hǎi fēng

喉风

hóu fēng

义风

yì fēng

杀风

shā fēng

列风

liè fēng

瘫风

tān fēng

顔风

yán fēng

作风

zuò fēng

蹑风

niè fēng

朔风

shuò fēng

路风

lù fēng

跌风

diē fēng

迵风

dòng fēng

偃风

yǎn fēng

淫风

yín fēng

春风

chūn fēng

出风

chū fēng

抟风

tuán fēng

凶风

xiōng fēng

狂风

kuáng fēng

肝风

gān fēng

枯风

kū fēng

油风

yóu fēng

干风

gān fēng

黄风

huáng fēng

便风

biàn fēng

趣风

qù fēng

祛风

qū fēng

愈风

yù fēng

攒风

zǎn fēng

悲风

bēi fēng

哀风

āi fēng

凉风

liáng fēng

三风

sān fēng

鞴风

bèi fēng

陆风

lù fēng

阴风

yīn fēng

诗风

shī fēng

长风

zhǎng fēng

西风

xī fēng

歪风

wāi fēng

雪风

xuě fēng

麻风

má fēng

劲风

jìng fēng

上一组词:受块
下一组词:率典

更多熟的组词

熟风的意思


词语解释:

暖风,和风。

引证解释:

⒈ 暖风,和风。

引宋叶适《再过吴江赠僧了洪》诗:“熟风无失舟,小艇来茫茫。”

网络解释:

熟风

shú fēng ㄕㄨˊ ㄈㄥ熟风(熟风)暖风,和风。 宋 叶适 《再过吴江赠僧了洪》诗:“熟风无失舟,小艇来茫茫。”
更多风的组词

熟风详细解释


读音:shú,shóu[ shú ]

1. 食物烧煮到可吃的程度:饭熟了。

2. 植物的果实或种子长成,又特指庄稼可收割或有收成:成熟。瓜熟蒂落。

3. 程度深:熟睡。熟思(经久而周密地思考)。深思熟虑。

4. 做某种工作时间长了,精通而有经验:熟练。娴熟。熟习。熟能生巧。

5. 习惯,常见,知道清楚:熟人。熟悉。熟记(强记)。轻车熟路。

6. 经过加工炼制的:熟铁。熟皮子。熟石膏。熟石灰。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025