殊风


殊风的组词


殊力

shū lì

殊技

shū jì

殊相

shū xiāng

殊列

shū liè

殊翁

shū wēng

殊制

shū zhì

殊目

shū mù

殊眷

shū juàn

殊疆

shū jiāng

殊伦

shū lún

殊藩

shū fān

殊待

shū dài

殊异

shū yì

殊妙

shū miào

殊状

shū zhuàng

殊间

shū jiān

殊卓

shū zhuó

殊继

shū jì

殊勋

shū xūn

殊甚

shū shèn

殊代

shū dài

殊隐

shū yǐn

殊隔

shū gé

殊刑

shū xíng

殊众

shū zhòng

殊远

shū yuǎn

殊绩

shū jì

殊际

shū jì

殊俗

shū sú

殊滋

shū zī

殊典

shū diǎn

殊色

shū sè

殊特

shū tè

殊悬

shū xuán

殊擢

shū zhuó

殊宠

shū chǒng

殊节

shū jié

殊调

shū diào

殊奬

shū jiǎng

殊死

shū sǐ

殊别

shū bié

殊行

shū xíng

殊尤

shū yóu

殊伟

shū wěi

殊祥

shū xiáng

殊禅

shū chán

殊瑰

shū guī

殊涂

shū tú

殊趋

shū qū

殊建

shū jiàn

殊号

shū hào

殊裔

shū yì

殊功

shū gōng

殊才

shū cái

殊恩

shū ēn

殊渥

shū wò

殊丽

shū lì

殊轨

shū guǐ

殊操

shū cāo

殊尊

shū zūn

殊途

shū tú

殊常

shū cháng

殊绝

shū jué

殊服

shū fú

殊音

shū yīn

殊智

shū zhì

殊形

shū xíng

殊等

shū děng

殊方

shū fāng

殊族

shū zú

殊礼

shū lǐ

殊品

shū pǐn

殊选

shū xuǎn

殊廷

shū tíng

殊赏

shū shǎng

殊造

shū zào

殊称

shū chēng

殊尚

shū shàng

殊风

shū fēng

殊境

shū jìng

殊睠

shū juàn

殊观

shū guān

殊轸

shū zhěn

殊怪

shū guài

殊路

shū lù


眇风

miǎo fēng

过风

guò fēng

柔风

róu fēng

颩风

biāo fēng

宣风

xuān fēng

凯风

kǎi fēng

男风

nán fēng

新风

xīn fēng

遗风

yí fēng

隧风

suì fēng

律风

lǜ fēng

师风

shī fēng

嘲风

cháo fēng

捕风

bǔ fēng

山风

shān fēng

士风

shì fēng

天风

tiān fēng

把风

bǎ fēng

刁风

diāo fēng

长风

zhǎng fēng

终风

zhōng fēng

排风

pái fēng

美风

měi fēng

巽风

xùn fēng

箕风

jī fēng

森风

sēn fēng

躲风

duǒ fēng

劫风

jié fēng

丕风

pī fēng

凄风

qī fēng

謿风

cháo fēng

海风

hǎi fēng

温风

wēn fēng

露风

lòu fēng

看风

kàn fēng

芳风

fāng fēng

疠风

lì fēng

樵风

qiáo fēng

守风

shǒu fēng

鍊风

liàn fēng

炎风

yán fēng

霜风

shuāng fēng

关风

guān fēng

邙风

máng fēng

汉风

hàn fēng

临风

lín fēng

蓼风

liǎo fēng

痴风

chī fēng

雌风

cí fēng

冲风

chōng fēng

炼风

liàn fēng

义风

yì fēng

苹风

píng fēng

候风

hòu fēng

屏风

píng fēng

华风

huá fēng

了风

le fēng

憎风

zēng fēng

泽风

zé fēng

淩风

líng fēng

中风

zhòng fēng

聆风

líng fēng

倒风

dào fēng

末风

mò fēng

迎风

yíng fēng

乘风

chéng fēng

乡风

xiāng fēng

趁风

chèn fēng

吸风

xī fēng

陆风

lù fēng

拜风

bài fēng

糖风

táng fēng

正风

zhèng fēng

摇风

yáo fēng

雪风

xuě fēng

歌风

gē fēng

乱风

luàn fēng

热风

rè fēng

黄风

huáng fēng

迟风

chí fēng

列风

liè fēng

遭风

zāo fēng

荡风

dàng fēng

遡风

sù fēng

鹰风

yīng fēng

曙风

shǔ fēng

向风

xiàng fēng

放风

fàng fēng

伤风

shāng fēng

鷐风

chén fēng

高风

gāo fēng

岚风

lán fēng

幈风

píng fēng

诒风

yí fēng

撒风

sā fēng

油风

yóu fēng

道风

dào fēng

敝风

bì fēng

含风

hán fēng

纠风

jiū fēng

攒风

zǎn fēng

微风

wēi fēng

狂风

kuáng fēng

昌风

chāng fēng

吹风

chuī fēng

考风

kǎo fēng

鼓风

gǔ fēng

和风

hé fēng

薰风

xūn fēng

筠风

yún fēng

游风

yóu fēng

常风

cháng fēng

家风

jiā fēng

诗风

shī fēng

孽风

niè fēng

胡风

hú fēng

信风

xìn fēng

逆风

nì fēng

神风

shén fēng

颿风

fān fēng

反风

fǎn fēng

争风

zhēng fēng

孤风

gū fēng

流风

liú fēng

趣风

qù fēng

祖风

zǔ fēng

季风

jì fēng

鲜风

xiān fēng

侈风

chǐ fēng

犯风

fàn fēng

众风

zhòng fēng

阊风

chāng fēng

枯风

kū fēng

遐风

xiá fēng

弱风

ruò fēng

相风

xiāng fēng

五风

wǔ fēng

摔风

shuāi fēng

暖风

nuǎn fēng

使风

shǐ fēng

威风

wēi fēng

重风

zhòng fēng

雷风

léi fēng

怀风

huái fēng

斤风

jīn fēng

颠风

diān fēng

云风

yún fēng

凭风

píng fēng

豪风

háo fēng

盗风

dào fēng

西风

xī fēng

扇风

shān fēng

台风

tái fēng

暴风

bào fēng

贻风

yí fēng

囊风

náng fēng

尖风

jiān fēng

上风

shàng fēng

蹑风

niè fēng

托风

tuō fēng

抢风

qiāng fēng

生风

shēng fēng

东风

dōng fēng

晓风

xiǎo fēng

瘫风

tān fēng

脐风

qí fēng

恶风

è fēng

逞风

chěng fēng

媮风

tōu fēng

画风

huà fēng

殊风

shū fēng

还风

hái fēng

趋风

qū fēng

蜃风

shèn fēng

香风

xiāng fēng

驱风

qū fēng

隙风

xì fēng

走风

zǒu fēng

赑风

bì fēng

搏风

bó fēng

披风

pī fēng

凌风

líng fēng

张风

zhāng fēng

偷风

tōu fēng

倾风

qīng fēng

干风

gān fēng

朔风

shuò fēng

徂风

cú fēng

谨风

jǐn fēng

驰风

chí fēng

迷风

mí fēng

撮风

cuō fēng

熟风

shú fēng

抟风

tuán fēng

餐风

cān fēng

学风

xué fēng

颽风

kǎi fēng

移风

yí fēng

捆风

kǔn fēng

箭风

jiàn fēng

扶风

fú fēng

哀风

āi fēng

景风

jǐng fēng

病风

bìng fēng

廉风

lián fēng

轻风

qīng fēng

辉风

huī fēng

雁风

yàn fēng

探风

tàn fēng

头风

tóu fēng

贞风

zhēn fēng

盐风

yán fēng

王风

wáng fēng

被风

bèi fēng

从风

cóng fēng

成风

chéng fēng

闺风

guī fēng

赤风

chì fēng

国风

guó fēng

飘风

piāo fēng

路风

lù fēng

革风

gé fēng

豳风

bīn fēng

烈风

liè fēng

心风

xīn fēng

郑风

zhèng fēng

真风

zhēn fēng

强风

qiáng fēng

酸风

suān fēng

依风

yī fēng

偃风

yǎn fēng

金风

jīn fēng

阆风

láng fēng

戗风

qiāng fēng

杨风

yáng fēng

阳风

yáng fēng

刚风

gāng fēng

飓风

jù fēng

积风

jī fēng

幼风

yòu fēng

洋风

yáng fēng

土风

tǔ fēng

楚风

chǔ fēng

培风

péi fēng

霉风

méi fēng

见风

jiàn fēng

贾风

jiǎ fēng

迁风

qiān fēng

颓风

tuí fēng

肠风

cháng fēng

灵风

líng fēng

接风

jiē fēng

鹏风

péng fēng

阴风

yīn fēng

别风

bié fēng

雅风

yǎ fēng

武风

wǔ fēng

抖风

dǒu fēng

祭风

jì fēng

飙风

biāo fēng

冬风

dōng fēng

钦风

qīn fēng

冷风

lěng fēng

耳风

ěr feng

凉风

liáng fēng

噫风

yī fēng

俊风

jùn fēng

罡风

gāng fēng

旁风

páng fēng

承风

chéng fēng

麦风

mài fēng

世风

shì fēng

先风

xiān fēng

软风

ruǎn fēng

化风

huà fēng

魔风

mó fēng

馋风

chán fēng

皇风

huáng fēng

结风

jié fēng

溯风

sù fēng

搐风

chù fēng

抱风

bào fēng

麻风

má fēng

清风

qīng fēng

飞风

fēi fēng

椒风

jiāo fēng

恩风

ēn fēng

南风

nán fēng

时风

shí fēng

晨风

chén fēng

随风

suí fēng

吟风

yín fēng

凶风

xiōng fēng

鼻风

bí fēng

秋风

qiū fēng

焚风

fén fēng

九风

jiǔ fēng

希风

xī fēng

陋风

lòu fēng

腊风

là fēng

上一组词:适例
下一组词:殊调

更多殊的组词

殊风的意思


词语解释:

谓风尚不同。

引证解释:

⒈ 谓风尚不同。

引汉张衡《思玄赋》:“思九土之殊风兮,从蓐收而遂徂。”
南朝齐王融《永明十一年策秀才文》:“三王异道而共昌,五霸殊风而并列。”
南朝梁任昉《<王文宪集>序》:“六辅殊风,五方异俗。”

网络解释:

殊风

shū fēng ㄕㄨ ㄈㄥ殊风(殊风)谓风尚不同。 汉 张衡 《思玄赋》:“思九土之殊风兮,从 蓐收 而遂徂。” 南朝 齐 王融 《永明十一年策秀才文》:“三王异道而共昌,五霸殊风而并列。” 南朝 梁 任昉 《序》:“六辅殊风,五方异俗。”
更多风的组词

殊风详细解释


读音:shū

殊shū(1)(动)本义:死。(2)(形)不同;差异:~途同归。(3)(形)特别;特殊:~功|~效。(4)(副)〈书〉很;极:悬~。(5)〈书〉(动)断;绝。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025