shū jiǎng
shū zú
shū cāo
shū diào
shū yì
shū juàn
shū wēng
shū diǎn
shū juàn
shū zhěn
shū zào
shū sè
shū miào
shū mù
shū fēng
shū pǐn
shū xuán
shū yǐn
shū jì
shū jìng
shū yuǎn
shū gōng
shū fú
shū zhì
shū jì
shū děng
shū chēng
shū xiáng
shū shàng
shū lì
shū dài
shū lù
shū cái
shū tú
shū ēn
shū chán
shū guǐ
shū lǐ
shū wò
shū jiān
shū xíng
shū jiàn
shū lì
shū yīn
shū fān
shū jiāng
shū guān
shū wěi
shū zhuó
shū xūn
shū guài
shū lún
shū zhòng
shū tè
shū yì
shū xiāng
shū sú
shū shèn
shū liè
shū zhuó
shū hào
shū jié
shū zūn
shū jué
shū dài
shū tú
shū jì
shū qū
shū xíng
shū jì
shū cháng
shū gé
shū bié
shū zī
shū shǎng
shū guī
shū tíng
shū zhì
shū zhuàng
shū xíng
shū fāng
shū chǒng
shū yóu
shū xuǎn
shū sǐ
kuài děng
cǐ děng
chà děng
jūn děng
zhōng děng
dí děng
jūn děng
ěr děng
jué děng
cháng děng
wáng děng
jí děng
hé děng
bǐ děng
bā děng
pàn děng
jué děng
zuò děng
jué děng
niè děng
jiǔ děng
wú děng
fán děng
duì děng
líng děng
nèn děng
fāng děng
dī děng
liè děng
pǐn děng
èr děng
bàn děng
duì děng
ā děng
shū děng
cì děng
píng děng
tóng děng
mǒu děng
sān děng
liè děng
tè děng
xiāng děng
chái děng
nà děng
xué děng
shàng děng
yí děng
yuē děng
jiǔ děng
hóng děng
wú děng
yì děng
gāo děng
guān děng
shì děng
dài děng
bù děng
hù děng
qí děng
jiàng děng
lì děng
zhè děng
héng děng
rén děng
dēng děng
zhuān děng
quán děng
yǒu děng
yōu děng
chū děng
xià děng
sàn děng
guǐ děng
liù děng
běn děng
wǔ děng
lún děng
jí děng
mài děng
jiǎn děng
dié děng
chāo děng
liè děng
tóu děng
yuè děng
jiǎ děng
yī děng
lüè děng
nǐ děng
⒈ 不同地位、等级。
引《孔丛子·记义》:“贵贱殊等,不为同官。”
南朝梁陆倕《新刻漏铭》:“灵虬承注,阴虫吐噏。方壶外次,圆流内袭。洪杀殊等,高卑异级。”
明唐顺之《雁训》:“古之言章服者,特以殊等威别上下而已,非以为侈荣极观也。”
⒉ 特等。
引《后汉书·杨赐传》:“其月薨。天子素服,三日不临朝……礼设殊等,物有服章。”
《新唐书·黑齿常之传》:“帝嘆其才,擢左武卫将军,检校左羽林军,赐金帛殊等。”
殊shū(1)(动)本义:死。(2)(形)不同;差异:~途同归。(3)(形)特别;特殊:~功|~效。(4)(副)〈书〉很;极:悬~。(5)〈书〉(动)断;绝。
等读音:děng等děng(1)(动)程度或数量上相同:~同。(2)(动)等候;等待。(3)(动)等到。(4)(名)等级:优~。(5)(名)种、类:这~事。(6)(助)用在人称代词或指人的名词后面;表示复数:我~。(7)(助)表示列举未尽:我喜欢吃苹果、香蕉~~。