烈风


烈风的组词


烈妇

liè fù

烈皇

liè huáng

烈光

liè guāng

烈操

liè cāo

烈缺

liè quē

烈直

liè zhí

烈属

liè shǔ

烈山

liè shān

烈阳

liè yáng

烈风

liè fēng

烈祸

liè huò

烈栗

liè lì

烈所

liè suǒ

烈夫

liè fū

烈日

liè rì

烈夏

liè xià

烈味

liè wèi

烈酒

liè jiǔ

烈火

liè huǒ

烈然

liè rán

烈钻

liè zuàn

烈暑

liè shǔ

烈节

liè jié

烈焰

liè yàn

烈寒

liè hán

烈畅

liè chàng

烈气

liè qì

烈祖

liè zǔ

烈烧

liè shāo

烈文

liè wén

烈盛

liè shèng

烈壮

liè zhuàng

烈度

liè dù

烈志

liè zhì

烈辉

liè huī

烈燧

liè suì

烈业

liè yè

烈烈

liè liè

烈考

liè kǎo

烈义

liè yì

烈性

liè xìng

烈假

liè jiǎ

烈酷

liè kù

烈武

liè wǔ

烈精

liè jīng

烈汉

liè hàn

烈士

liè shì

烈女

liè nǚ

烈名

liè míng

烈野

liè yě

烈货

liè huò

烈景

liè jǐng

烈毒

liè dú

烈心

liè xīn

烈马

liè mǎ

烈炬

liè jù


疠风

lì fēng

泽风

zé fēng

鹏风

péng fēng

霉风

méi fēng

趁风

chèn fēng

善风

shàn fēng

把风

bǎ fēng

黑风

hēi fēng

曙风

shǔ fēng

辉风

huī fēng

防风

fáng fēng

系风

xì fēng

季风

jì fēng

走风

zǒu fēng

幽风

yōu fēng

争风

zhēng fēng

昌风

chāng fēng

讹风

é fēng

厉风

lì fēng

斗风

dòu fēng

严风

yán fēng

钦风

qīn fēng

刮风

guā fēng

晞风

xī fēng

谈风

tán fēng

八风

bā fēng

酸风

suān fēng

杨风

yáng fēng

焚风

fén fēng

景风

jǐng fēng

秋风

qiū fēng

霜风

shuāng fēng

偷风

tōu fēng

反风

fǎn fēng

冽风

liè fēng

贾风

jiǎ fēng

了风

le fēng

美风

měi fēng

武风

wǔ fēng

凯风

kǎi fēng

怀风

huái fēng

韶风

sháo fēng

语风

yǔ fēng

正风

zhèng fēng

浇风

jiāo fēng

惠风

huì fēng

巡风

xún fēng

雅风

yǎ fēng

捕风

bǔ fēng

油风

yóu fēng

门风

mén fēng

还风

hái fēng

柳风

liǔ fēng

吸风

xī fēng

劲风

jìng fēng

漏风

lòu fēng

盐风

yán fēng

恩风

ēn fēng

乱风

luàn fēng

淫风

yín fēng

嫩风

nèn fēng

迅风

xùn fēng

孽风

niè fēng

捆风

kǔn fēng

抖风

dǒu fēng

察风

chá fēng

痴风

chī fēng

顶风

dǐng fēng

晓风

xiǎo fēng

众风

zhòng fēng

菄风

dōng fēng

颩风

biāo fēng

食风

shí fēng

伤风

shāng fēng

肃风

sù fēng

晨风

chén fēng

祖风

zǔ fēng

腊风

là fēng

颓风

tuí fēng

杀风

shā fēng

癜风

diàn fēng

培风

péi fēng

悲风

bēi fēng

隙风

xì fēng

鸿风

hóng fēng

肝风

gān fēng

希风

xī fēng

雌风

cí fēng

祛风

qū fēng

心风

xīn fēng

捽风

zuó fēng

节风

jié fēng

无风

wú fēng

鍊风

liàn fēng

躲风

duǒ fēng

时风

shí fēng

别风

bié fēng

海风

hǎi fēng

陋风

lòu fēng

戗风

qiāng fēng

洋风

yáng fēng

行风

xíng fēng

通风

tōng fēng

颽风

kǎi fēng

鼻风

bí fēng

弊风

bì fēng

凭风

píng fēng

飓风

jù fēng

抟风

tuán fēng

知风

zhī fēng

扯风

chě fēng

律风

lǜ fēng

吹风

chuī fēng

天风

tiān fēng

生风

shēng fēng

御风

yù fēng

幈风

píng fēng

炎风

yán fēng

阵风

zhèn fēng

临风

lín fēng

暖风

nuǎn fēng

丽风

lì fēng

祭风

jì fēng

五风

wǔ fēng

中风

zhòng fēng

仁风

rén fēng

恒风

héng fēng

云风

yún fēng

醇风

chún fēng

凄风

qī fēng

相风

xiāng fēng

乘风

chéng fēng

屏风

píng fēng

吟风

yín fēng

拜风

bài fēng

泼风

pō fēng

随风

suí fēng

师风

shī fēng

当风

dāng fēng

遐风

xiá fēng

幼风

yòu fēng

华风

huá fēng

冲风

chōng fēng

煖风

nuǎn fēng

戕风

qiāng fēng

赌风

dǔ fēng

便风

biàn fēng

凉风

liáng fēng

惊风

jīng fēng

金风

jīn fēng

跑风

pǎo fēng

竹风

zhú fēng

贻风

yí fēng

调风

tiáo fēng

透风

tòu fēng

趋风

qū fēng

眼风

yǎn fēng

望风

wàng fēng

变风

biàn fēng

背风

bèi fēng

温风

wēn fēng

张风

zhāng fēng

从风

cóng fēng

民风

mín fēng

道风

dào fēng

森风

sēn fēng

王风

wáng fēng

作风

zuò fēng

迎风

yíng fēng

薰风

xūn fēng

隧风

suì fēng

高风

gāo fēng

樵风

qiáo fēng

馋风

chán fēng

义风

yì fēng

椒风

jiāo fēng

光风

guāng fēng

筠风

yún fēng

阳风

yáng fēng

英风

yīng fēng

过风

guò fēng

重风

zhòng fēng

歌风

gē fēng

和风

hé fēng

蜃风

shèn fēng

细风

xì fēng

犯风

fàn fēng

讬风

tuō fēng

霾风

mái fēng

仙风

xiān fēng

徂风

cú fēng

火风

huǒ fēng

东风

dōng fēng

会风

huì fēng

迟风

chí fēng

滔风

tāo fēng

搏风

bó fēng

国风

guó fēng

胡风

hú fēng

瘫风

tān fēng

迷风

mí fēng

放风

fàng fēng

顺风

shùn fēng

黄风

huáng fēng

移风

yí fēng

流风

liú fēng

韩风

hán fēng

见风

jiàn fēng

关风

guān fēng

痉风

jìng fēng

罡风

gāng fēng

抢风

qiāng fēng

撩风

liáo fēng

炼风

liàn fēng

花风

huā fēng

摔风

shuāi fēng

俊风

jùn fēng

颠风

diān fēng

开风

kāi fēng

爽风

shuǎng fēng

热风

rè fēng

回风

huí fēng

闻风

wén fēng

承风

chéng fēng

暄风

xuān fēng

新风

xīn fēng

威风

wēi fēng

烈风

liè fēng

提风

tí fēng

餐风

cān fēng

冬风

dōng fēng

神风

shén fēng

孤风

gū fēng

鲜风

xiān fēng

革风

gé fēng

送风

sòng fēng

旋风

xuàn fēng

枯风

kū fēng

麦风

mài fēng

鞴风

bèi fēng

迵风

dòng fēng

习风

xí fēng

向风

xiàng fēng

起风

qǐ fēng

世风

shì fēng

糖风

táng fēng

謿风

cháo fēng

豪风

háo fēng

邠风

bīn fēng

湿风

shī fēng

乾风

qián fēng

手风

shǒu fēng

露风

lòu fēng

祥风

xiáng fēng

干风

gān fēng

攒风

zǎn fēng

撒风

sā fēng

春风

chūn fēng

党风

dǎng fēng

淩风

líng fēng

帆风

fān fēng

传风

chuán fēng

盗风

dào fēng

顔风

yán fēng

招风

zhāo fēng

恺风

kǎi fēng

末风

mò fēng

推风

tuī fēng

颿风

fān fēng

男风

nán fēng

使风

shǐ fēng

扶风

fú fēng

倾风

qīng fēng

耳风

ěr feng

香风

xiāng fēng

贼风

zéi fēng

沓风

tà fēng

魔风

mó fēng

飙风

biāo fēng

泠风

líng fēng

荡风

dàng fēng

口风

kǒu fēng

常风

cháng fēng

西风

xī fēng

避风

bì fēng

阆风

láng fēng

可风

kě fēng

路风

lù fēng

扇风

shān fēng

大风

dà fēng

士风

shì fēng

灵风

líng fēng

结风

jié fēng

清风

qīng fēng

终风

zhōng fēng

癞风

lài fēng

囊风

náng fēng

诗风

shī fēng

儒风

rú fēng

被风

bèi fēng

上一组词:烈景
下一组词:烈义

更多烈的组词

烈风的意思


词语解释:

烈风lièfēng

(1) 劲风,强风。风速为每小时47到54英里的风——即九级风

英strong gale

引证解释:

⒈ 暴风;疾风。

引《书·舜典》:“纳于大麓,烈风雷雨弗迷。”
孔颖达疏:“烈风是猛疾之风。”
南朝梁沉约《连珠》:“臣闻烈风虽震,不断蔓草之根。”
唐杜甫《同诸公登慈恩寺塔》诗:“高标跨苍天,烈风无时休。”
清蒲松龄《聊斋志异·向杲》:“既而烈风四塞,冰雹继至,身忽忽然痛痒不能復觉。”

国语词典:

暴风。

网络解释:

烈风 (日本新型海军战斗机)

A7M“烈风”,是日本打算用来代替零战的新型海军战斗机,盟军代号“SAM”。“烈风”由零式战斗机的设计师堀越二郎主持设计,是日本海军在二战末期开发的全金属结构单座舰载/基地战斗机(A7M1、A7M2和A7M3)及基地拦截机(A7M3-J)。日本在整个二战期间只生产了10架:其中2架A7M1样机,7架A7M2样机及服役验证机,只有1架是A7M2生产机。所有这些飞机都未投入实战。

烈风 (词语解释)

烈风蒲福风级分级liè fēng1、剧猛的风;暴风。《灵枢·五变》:“遇春霜烈风,则花落而叶萎。”《史记·五帝本纪》:“舜入于大麓,烈风雷雨不迷,尧乃知舜之足授天下。”2、气象学上指蒲福风级为第九级的风 陆地 烟囱及平房屋顶受到损坏(烟囱顶部及平顶摇动)海岸 汽船航行困难 相当风速(m/s) 20.8-24.4 © 汉典
更多风的组词

烈风详细解释


读音:liè

烈liè(1)(形)强烈;猛烈:~火|~日|~酒|~性炸药|轰轰~~|兴高采~。(2)(形)刚直;严正:~性|刚~。(3)(形)为正义而死难的:~士|先~。(4)(形)功业:功~(功绩)。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025