南风


南风的组词


南瓜

nán guā

南乌

nán wū

南洋

nán yáng

南浔

nán xún

南柯

nán kē

南戏

nán xì

南朝

nán cháo

南学

nán xué

南徼

nán jiǎo

南河

nán hé

南蛮

nán mán

南壄

nán yě

南楼

nán lóu

南亳

nán bó

南诏

nán zhào

南狐

nán hú

南阳

nán yáng

南威

nán wēi

南面

nán miàn

南京

nán jīng

南熏

nán xūn

南國

nán guó

南陔

nán gāi

南淮

nán huái

南唐

nán táng

南珠

nán zhū

南台

nán tái

南巡

nán xún

南监

nán jiān

南宫

nán gōng

南粤

nán yuè

南隆

nán lóng

南越

nán yuè

南宪

nán xiàn

南口

nán kǒu

南牙

nán yá

南甍

nán méng

南栀

nán zhī

南服

nán fú

南渡

nán dù

南譌

nán é

南州

nán zhōu

南韩

nán hán

南粮

nán liáng

南蓢

nán lǎng

南碑

nán bēi

南僞

nán wěi

南为

nán wéi

南朔

nán shuò

南冠

nán guān

南亚

nán yà

南金

nán jīn

南市

nán shì

南谯

nán qiáo

南川

nán chuān

南鄙

nán bǐ

南社

nán shè

南革

nán gé

南邻

nán lín

南华

nán huá

南欧

nán ōu

南冥

nán míng

南都

nán dōu

南垂

nán chuí

南派

nán pài

南荣

nán róng

南米

nán mǐ

南宗

nán zōng

南阜

nán fù

南卷

nán juàn

南裔

nán yì

南门

nán mén

南园

nán yuán

南天

nán tiān

南窗

nán chuāng

南省

nán shěng

南容

nán róng

南讹

nán é

南浦

nán pǔ

南凉

nán liáng

南夷

nán yí

南宋

nán sòng

南美

nán měi

南郊

nán jiāo

南極

nán jí

南翔

nán xiáng

南顿

nán dùn

南庭

nán tíng

南纬

nán wěi

南士

nán shì

南畿

nán jī

南吕

nán lǚ

南雷

nán léi

南衙

nán yá

南曲

nán qǔ

南巢

nán cháo

南官

nán guān

南董

nán dǒng

南陵

nán líng

南屏

nán píng

南帝

nán dì

南亩

nán mǔ

南床

nán chuáng

南阮

nán ruǎn

南海

nán hǎi

南牀

nán chuáng

南征

nán zhēng

南膜

nán mó

南斗

nán dǒu

南式

nán shì

南府

nán fǔ

南味

nán wèi

南皿

nán mǐn

南正

nán zhèng

南史

nán shǐ

南伪

nán wěi

南道

nán dào

南家

nán jiā

南江

nán jiāng

南贝

nán bèi

南荒

nán huāng

南苑

nán yuàn

南徐

nán xú

南地

nán dì

南糖

nán táng

南中

nán zhōng

南风

nán fēng

南藩

nán fān

南首

nán shǒu

南北

nán běi

南籥

nán yuè

南枝

nán zhī

南人

nán rén

南伯

nán bó

南山

nán shān

南辕

nán yuán

南蕃

nán fān

南狩

nán shòu

南氏

nán shì

南虢

nán guó

南野

nán yě

南迈

nán mài

南郑

nán zhèng

南桁

nán héng

南郭

nán guō

南音

nán yīn

南车

nán chē

南曹

nán cáo

南户

nán hù

南食

nán shí

南湖

nán hú

南云

nán yún

南齐

nán qí

南琛

nán chēn

南無

nán wú

南平

nán píng

南离

nán lí

南词

nán cí

南条

nán tiáo

南心

nán xīn

南岳

nán yuè

南雍

nán yōng

南管

nán guǎn

南公

nán gōng

南梁

nán liáng

南楚

nán chǔ

南星

nán xīng

南燕

nán yàn

南真

nán zhēn

南院

nán yuàn

南溪

nán xī

南非

nán fēi

南蔽

nán bì

南国

nán guó

南闱

nán wéi

南客

nán kè

南辫

nán biàn

南陌

nán mò

南翁

nán wēng

南子

nán zǐ

南烹

nán pēng

南陆

nán lù

南馆

nán guǎn

南迁

nán qiān

南皮

nán pí

南部

nán bù

南向

nán xiàng

南溟

nán míng

南乡

nán xiāng

南箕

nán jī

南元

nán yuán

南村

nán cūn

南下

nán xià

南奔

nán bēn

南明

nán míng

南货

nán huò

南廱

nán yōng

南八

nán bā

南班

nán bān

南关

nán guān

南纪

nán jì

南守

nán shǒu

南药

nán yào

南无

nā mó

南度

nán dù

南牧

nán mù

南斋

nán zhāi

南夏

nán xià

南邦

nán bāng

南内

nán nèi

南极

nán jí

南雅

nán yǎ

南岭

nán lǐng

南能

nán néng

南方

nán fāng

南司

nán sī

南军

nán jūn

南边

nán bian

南竹

nán zhú

南飔

nán sī

南图

nán tú

南直

nán zhí

南拳

nán quán

南画

nán huà

南甸

nán diàn

南昌

nán chāng


腊风

là fēng

殊风

shū fēng

防风

fáng fēng

迎风

yíng fēng

飂风

liù fēng

箭风

jiàn fēng

察风

chá fēng

迟风

chí fēng

疾风

jí fēng

脐风

qí fēng

放风

fàng fēng

推风

tuī fēng

孽风

niè fēng

刮风

guā fēng

弱风

ruò fēng

巽风

xùn fēng

恒风

héng fēng

眇风

miǎo fēng

披风

pī fēng

凉风

liáng fēng

抖风

dǒu fēng

鹏风

péng fēng

画风

huà fēng

捽风

zuó fēng

便风

biàn fēng

熛风

biāo fēng

淩风

líng fēng

飔风

sī fēng

接风

jiē fēng

鼓风

gǔ fēng

祖风

zǔ fēng

蜃风

shèn fēng

了风

le fēng

云风

yún fēng

孤风

gū fēng

从风

cóng fēng

吸风

xī fēng

灵风

líng fēng

颩风

biāo fēng

喉风

hóu fēng

人风

rén fēng

伤风

shāng fēng

癞风

lài fēng

颠风

diān fēng

仁风

rén fēng

相风

xiāng fēng

列风

liè fēng

贾风

jiǎ fēng

邠风

bīn fēng

肃风

sù fēng

凌风

líng fēng

黄风

huáng fēng

幽风

yōu fēng

金风

jīn fēng

荡风

dàng fēng

惊风

jīng fēng

儒风

rú fēng

春风

chūn fēng

丕风

pī fēng

霜风

shuāng fēng

同风

tóng fēng

采风

cǎi fēng

威风

wēi fēng

蕙风

huì fēng

赌风

dǔ fēng

英风

yīng fēng

乐风

lè fēng

门风

mén fēng

背风

bèi fēng

漏风

lòu fēng

苹风

píng fēng

望风

wàng fēng

狂风

kuáng fēng

台风

tái fēng

长风

zhǎng fēng

被风

bèi fēng

善风

shàn fēng

森风

sēn fēng

煖风

nuǎn fēng

清风

qīng fēng

旁风

páng fēng

油风

yóu fēng

无风

wú fēng

重风

zhòng fēng

帆风

fān fēng

乘风

chéng fēng

迁风

qiān fēng

下风

xià fēng

汉风

hàn fēng

希风

xī fēng

倾风

qīng fēng

恶风

è fēng

光风

guāng fēng

中风

zhòng fēng

贼风

zéi fēng

阴风

yīn fēng

愈风

yù fēng

泠风

líng fēng

趋风

qū fēng

厉风

lì fēng

痉风

jìng fēng

男风

nán fēng

秋风

qiū fēng

排风

pái fēng

整风

zhěng fēng

鲜风

xiān fēng

守风

shǒu fēng

强风

qiáng fēng

神风

shén fēng

攒风

zǎn fēng

托风

tuō fēng

嘲风

cháo fēng

抢风

qiāng fēng

时风

shí fēng

扶风

fú fēng

感风

gǎn fēng

寒风

hán fēng

武风

wǔ fēng

酒风

jiǔ fēng

哀风

āi fēng

淫风

yín fēng

巨风

jù fēng

痴风

chī fēng

斗风

dòu fēng

趣风

qù fēng

招风

zhāo fēng

青风

qīng fēng

暗风

àn fēng

尖风

jiān fēng

菄风

dōng fēng

轮风

lún fēng

遐风

xiá fēng

翾风

xuān fēng

当风

dāng fēng

乾风

qián fēng

祭风

jì fēng

偃风

yǎn fēng

仙风

xiān fēng

烈风

liè fēng

捆风

kǔn fēng

楚风

chǔ fēng

流风

liú fēng

鸿风

hóng fēng

柔风

róu fēng

逞风

chěng fēng

迷风

mí fēng

贻风

yí fēng

飞风

fēi fēng

球风

qiú fēng

驰风

chí fēng

醺风

xūn fēng

岚风

lán fēng

新风

xīn fēng

谷风

gǔ fēng

凯风

kǎi fēng

朔风

shuò fēng

歪风

wāi fēng

弊风

bì fēng

定风

dìng fēng

陆风

lù fēng

麦风

mài fēng

暖风

nuǎn fēng

依风

yī fēng

鞴风

bèi fēng

阳风

yáng fēng

摔风

shuāi fēng

装风

zhuāng fēng

隧风

suì fēng

阊风

chāng fēng

捕风

bǔ fēng

凭风

píng fēng

跌风

diē fēng

上风

shàng fēng

憎风

zēng fēng

候风

hòu fēng

随风

suí fēng

晓风

xiǎo fēng

讹风

é fēng

细风

xì fēng

俊风

jùn fēng

作风

zuò fēng

八风

bā fēng

扯风

chě fēng

竹风

zhú fēng

士风

shì fēng

诒风

yí fēng

盲风

máng fēng

吟风

yín fēng

严风

yán fēng

御风

yù fēng

沓风

tà fēng

霾风

mái fēng

犯风

fàn fēng

口风

kǒu fēng

含风

hán fēng

真风

zhēn fēng

讬风

tuō fēng

芳风

fāng fēng

终风

zhōng fēng

蹑风

niè fēng

路风

lù fēng

纯风

chún fēng

家风

jiā fēng

看风

kàn fēng

海风

hǎi fēng

斜风

xié fēng

化风

huà fēng

可风

kě fēng

承风

chéng fēng

偷风

tōu fēng

游风

yóu fēng

把风

bǎ fēng

刁风

diāo fēng

祛风

qū fēng

手风

shǒu fēng

箕风

jī fēng

开风

kāi fēng

趁风

chèn fēng

颽风

kǎi fēng

提风

tí fēng

驶风

shǐ fēng

乡风

xiāng fēng

冷风

lěng fēng

周风

zhōu fēng

古风

gǔ fēng

抱风

bào fēng

嫩风

nèn fēng

謿风

cháo fēng

劫风

jié fēng

乱风

luàn fēng

餐风

cān fēng

行风

xíng fēng

结风

jié fēng

巡风

xún fēng

拜风

bài fēng

凶风

xiōng fēng

韩风

hán fēng

世风

shì fēng

驭风

yù fēng

迅风

xùn fēng

嘶风

sī fēng

湿风

shī fēng

戗风

qiāng fēng

邪风

xié fēng

浇风

jiāo fēng

师风

shī fēng

宣风

xuān fēng

左风

zuǒ fēng

飘风

piāo fēng

露风

lòu fēng

革风

gé fēng

观风

guān fēng

军风

jūn fēng

食风

shí fēng

徽风

huī fēng

东风

dōng fēng

洋风

yáng fēng

黑风

hēi fēng

谨风

jǐn fēng

顔风

yán fēng

撒风

sā fēng

出风

chū fēng

文风

wén fēng

豳风

bīn fēng

逆风

nì fēng

屏风

píng fēng

噫风

yī fēng

旋风

xuàn fēng

梅风

méi fēng

醇风

chún fēng

融风

róng fēng

闺风

guī fēng

诈风

zhà fēng

德风

dé fēng

民风

mín fēng

反风

fǎn fēng

撩风

liáo fēng

义风

yì fēng

条风

tiáo fēng

热风

rè fēng

猋风

biāo fēng

景风

jǐng fēng

干风

gān fēng

习风

xí fēng

遡风

sù fēng

倒风

dào fēng

众风

zhòng fēng

赑风

bì fēng

花风

huā fēng

囊风

náng fēng

瘫风

tān fēng

抟风

tuán fēng

雅风

yǎ fēng

盐风

yán fēng

变风

biàn fēng

调风

tiáo fēng

北风

běi fēng

盗风

dào fēng

糖风

táng fēng

冬风

dōng fēng

上一组词:朔风
下一组词:十友

更多南的组词

南风的意思


词语解释:

南风nánfēng

(1) 从南边吹来的风

英souther;south wind

引证解释:

⒈ 从南向北刮的风。

引《诗·邶风·凯风》:“凯风自南”
毛传::“南风谓之凯风。”
南朝宋孔灵符《会稽记》:“弘(郑弘 )识其神人也,曰:‘常患若邪溪载薪为难,愿旦南风,暮北风。’”
清宋琬《三叹》诗:“黄河涛浪山巃嵸,溯流五日皆南风。”

⒉ 古代乐曲名。相传为虞舜所作。

引《礼记·乐记》:“昔者舜作五弦之琴,以歌《南风》。”
《孔子家语·辨乐解》:“昔者舜弹五弦之琴,造《南风》之诗。其诗曰:‘南风之薰兮,可以解吾民之愠兮;南风之时兮,可以阜吾民之财兮。’”
元刘壎《隐居通议·<琴谱>序》:“拟《清庙》之古,賡《南风》之诗,圣人之制作也。”

⒊ 南方的乐曲。参见“南风不竞”。

引《左传·襄公十八年》:“吾骤歌北风,又歌南风,南风不竞,多死声。”
杨伯峻注:“北风、南风犹今云北曲、南曲也。”
清吴乔《雪夜感怀》诗:“驰来北马多骄气,歌到南风尽死声。”

⒋ 指《诗经》中的国风。借指古代淳朴的诗风。

引唐殷璠《<河岳英灵集>序》:“开元十五年后,声律风骨始备矣,实由主上恶华好朴,去伪从真,使海内词场翕然尊古,《南风》《周雅》,称阐今日。”

⒌ 指南朝诗的风格。

引明胡应麟《诗薮·杂编·遗逸下》:“盖至是南风渐渍於北,而六代淫靡之音极矣。於是唐文挺出,一扫而汎空之。”

⒍ 南方的风气。

引唐杜甫《最能行》:“此乡之人气量窄,误竞南风疏北客。”

⒎ 男风;男色。

引明王骥德《男王后》第一折:“俺大王爷最爱南风,我们献去做个头功,倒有重重的赏赐哩。”
《金瓶梅词话》第三六回:“原来安进士, 杭州人,喜尚南风,见书童儿唱的好,拉着他手儿两个一递一口吃酒。”
清褚人获《坚瓠五集》卷三:“美男破老,男色所从来远矣…… 闽、广两越尤甚。京师所聚小唱最多,官府每宴,輒夺其尤者侍酒,以为盛事,俗呼为南风。”

国语词典:

从南向北吹的风。

词语翻译

德语Südwind (S)​

网络解释:

南风

南风,原名姜海龙,中国内地原创歌手。力量磁声南风,风中呐喊,尽情释放男人坚强背后最痛的心底话,想带出的一个概念是无论是初尝漂泊滋味的,还是是饱经沧桑、经历过人生大起大落及情感离离合合的男人,代表作《走了你还有谁》《城市里的鸟》、《求求你别离开我》《有一种爱叫犯贱》等众多脍炙人口的音乐作品。

南风 (汉语词语)

南风是一个汉语词汇。作为词语,其指的是从南边向北边吹来的风,引申为南方的风气。南风也可译为古代乐曲名,古代乐曲《南风》相传为 虞舜 所作。
更多风的组词

南风详细解释


读音:nán[ nán ]

1. 方向,早晨面对太阳,右手的一边,与“北”相对:南北。南方。南面。南国(指中国南部)。南陲(南部边疆)。南极。南半球。

2. 姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025