轮风


轮风的组词


轮辕

lún yuán

轮钩

lún gōu

轮王

lún wáng

轮扁

lún biǎn

轮边

lún biān

轮头

lún tóu

轮补

lún bǔ

轮膏

lún gāo

轮休

lún xiū

轮奸

lún jiān

轮輮

lún róu

轮派

lún pài

轮班

lún bān

轮铎

lún duó

轮相

lún xiāng

轮盘

lún pán

轮回

lún huí

轮箱

lún xiāng

轮辐

lún fú

轮直

lún zhí

轮流

lún liú

轮镳

lún biāo

轮化

lún huà

轮日

lún rì

轮路

lún lù

轮窑

lún yáo

轮胎

lún tāi

轮釉

lún yòu

轮舆

lún yú

轮人

lún rén

轮尺

lún chǐ

轮盖

lún gài

轮佥

lún qiān

轮甲

lún jiǎ

轮舟

lún zhōu

轮廓

lún kuò

轮船

lún chuán

轮椎

lún zhuī

轮生

lún shēng

轮囷

lún qūn

轮作

lún zuò

轮扇

lún shàn

轮騑

lún fēi

轮辋

lún wǎng

轮运

lún yùn

轮扶

lún fú

轮厂

lún chǎng

轮系

lún xì

轮轴

lún zhóu

轮铡

lún zhá

轮毂

lún gǔ

轮迹

lún jì

轮枝

lún zhī

轮辉

lún huī

轮灯

lún dēng

轮更

lún gēng

轮轩

lún xuān

轮机

lún jī

轮形

lún xíng

轮转

lún zhuàn

轮驺

lún zōu

轮车

lún chē

轮磨

lún mó

轮焕

lún huàn

轮郭

lún guō

轮子

lún zi

轮蹏

lún dì

轮放

lún fàng

轮对

lún duì

轮鞅

lún yāng

轮轭

lún è

轮风

lún fēng

轮滑

lún huá

轮椅

lún yǐ

轮种

lún zhòng

轮箍

lún gū

轮番

lún fān

轮栽

lún zāi

轮理

lún lǐ

轮替

lún tì

轮笔

lún bǐ

轮崇

lún chóng

轮廻

lún huí

轮挨

lún āi

轮印

lún yìn

轮竿

lún gān

轮裳

lún cháng

轮翮

lún hé

轮缘

lún yuán

轮台

lún tái

轮环

lún huán

轮值

lún zhí

轮次

lún cì

轮藏

lún cáng

轮指

lún zhǐ

轮文

lún wén

轮舶

lún bó

轮彩

lún cǎi

轮索

lún suǒ

轮桷

lún jué

轮周

lún zhōu

轮齿

lún chǐ

轮云

lún yún

轮奂

lún huàn

轮豳

lún bīn

轮训

lún xùn

轮軿

lún píng

轮牧

lún mù

轮光

lún guāng

轮广

lún guǎng

轮唱

lún chàng

轮蹄

lún tí

轮匠

lún jiàng

轮轑

lún lǎo

轮箘

lún jùn

轮轓

lún fān

轮圈

lún quān

轮鈎

lún gōu

轮递

lún dì

轮菌

lún jūn

轮渡

lún dù

轮换

lún huàn


癞风

lài fēng

雁风

yàn fēng

被风

bèi fēng

囊风

náng fēng

闺风

guī fēng

搧风

shān fēng

语风

yǔ fēng

考风

kǎo fēng

戕风

qiāng fēng

赌风

dǔ fēng

条风

tiáo fēng

淫风

yín fēng

薰风

xūn fēng

张风

zhāng fēng

楚风

chǔ fēng

巡风

xún fēng

洋风

yáng fēng

学风

xué fēng

清风

qīng fēng

汤风

tāng fēng

调风

tiáo fēng

采风

cǎi fēng

抱风

bào fēng

贾风

jiǎ fēng

便风

biàn fēng

师风

shī fēng

贞风

zhēn fēng

趣风

qù fēng

灵风

líng fēng

习风

xí fēng

朔风

shuò fēng

乐风

lè fēng

三风

sān fēng

五风

wǔ fēng

律风

lǜ fēng

飞风

fēi fēng

乱风

luàn fēng

严风

yán fēng

谈风

tán fēng

感风

gǎn fēng

倾风

qīng fēng

承风

chéng fēng

祛风

qū fēng

巨风

jù fēng

欧风

ōu fēng

溯风

sù fēng

黑风

hēi fēng

酒风

jiǔ fēng

遡风

sù fēng

积风

jī fēng

推风

tuī fēng

流风

liú fēng

疾风

jí fēng

竹风

zhú fēng

阊风

chāng fēng

望风

wàng fēng

撒风

sā fēng

肝风

gān fēng

斤风

jīn fēng

苹风

píng fēng

上风

shàng fēng

悲风

bēi fēng

餐风

cān fēng

晨风

chén fēng

戗风

qiāng fēng

道风

dào fēng

颽风

kǎi fēng

善风

shàn fēng

威风

wēi fēng

正风

zhèng fēng

门风

mén fēng

捆风

kǔn fēng

仁风

rén fēng

中风

zhòng fēng

嘲风

cháo fēng

九风

jiǔ fēng

北风

běi fēng

时风

shí fēng

士风

shì fēng

驶风

shǐ fēng

雌风

cí fēng

醇风

chún fēng

重风

zhòng fēng

知风

zhī fēng

微风

wēi fēng

送风

sòng fēng

英风

yīng fēng

景风

jǐng fēng

陋风

lòu fēng

南风

nán fēng

偃风

yǎn fēng

松风

sōng fēng

迅风

xùn fēng

德风

dé fēng

捕风

bǔ fēng

雪风

xuě fēng

鲜风

xiān fēng

聆风

líng fēng

啸风

xiào fēng

晞风

xī fēng

世风

shì fēng

迵风

dòng fēng

侈风

chǐ fēng

反风

fǎn fēng

愈风

yù fēng

飘风

piāo fēng

还风

hái fēng

跌风

diē fēng

路风

lù fēng

新风

xīn fēng

排风

pái fēng

走风

zǒu fēng

驰风

chí fēng

鼓风

gǔ fēng

暴风

bào fēng

廉风

lián fēng

逞风

chěng fēng

军风

jūn fēng

抢风

qiāng fēng

暖风

nuǎn fēng

诒风

yí fēng

手风

shǒu fēng

露风

lòu fēng

椒风

jiāo fēng

顔风

yán fēng

眼风

yǎn fēng

邙风

máng fēng

幼风

yòu fēng

驭风

yù fēng

光风

guāng fēng

赤风

chì fēng

偷风

tōu fēng

乾风

qián fēng

邠风

bīn fēng

芳风

fāng fēng

罡风

gāng fēng

吟风

yín fēng

恶风

è fēng

候风

hòu fēng

蓼风

liǎo fēng

搐风

chù fēng

闻风

wén fēng

荡风

dàng fēng

背风

bèi fēng

纯风

chún fēng

劫风

jié fēng

冻风

dòng fēng

整风

zhěng fēng

幽风

yōu fēng

焚风

fén fēng

泼风

pō fēng

曙风

shǔ fēng

鸿风

hóng fēng

辉风

huī fēng

腊风

là fēng

诗风

shī fēng

系风

xì fēng

男风

nán fēng

喉风

hóu fēng

霜风

shuāng fēng

下风

xià fēng

劲风

jìng fēng

透风

tòu fēng

顺风

shùn fēng

撩风

liáo fēng

口风

kǒu fēng

痴风

chī fēng

古风

gǔ fēng

末风

mò fēng

捽风

zuó fēng

希风

xī fēng

遭风

zāo fēng

刁风

diāo fēng

雄风

xióng fēng

炎风

yán fēng

火风

huǒ fēng

泠风

líng fēng

枯风

kū fēng

生风

shēng fēng

敝风

bì fēng

开风

kāi fēng

阵风

zhèn fēng

蹑风

niè fēng

飔风

sī fēng

趋风

qū fēng

冲风

chōng fēng

憎风

zēng fēng

终风

zhōng fēng

尖风

jiān fēng

山风

shān fēng

靡风

mí fēng

托风

tuō fēng

菄风

dōng fēng

漏风

lòu fēng

扇风

shān fēng

寒风

hán fēng

瘫风

tān fēng

熛风

biāo fēng

追风

zhuī fēng

癜风

diàn fēng

扯风

chě fēng

讹风

é fēng

隙风

xì fēng

躲风

duǒ fēng

魔风

mó fēng

攒风

zǎn fēng

儒风

rú fēng

遐风

xiá fēng

把风

bǎ fēng

遗风

yí fēng

翾风

xuān fēng

周风

zhōu fēng

披风

pī fēng

鞴风

bèi fēng

樵风

qiáo fēng

扶风

fú fēng

顶风

dǐng fēng

信风

xìn fēng

了风

le fēng

弱风

ruò fēng

武风

wǔ fēng

迟风

chí fēng

巽风

xùn fēng

陆风

lù fēng

乘风

chéng fēng

谨风

jǐn fēng

阴风

yīn fēng

岚风

lán fēng

香风

xiāng fēng

华风

huá fēng

恩风

ēn fēng

暄风

xuān fēng

惊风

jīng fēng

传风

chuán fēng

哀风

āi fēng

高风

gāo fēng

春风

chūn fēng

旋风

xuàn fēng

沓风

tà fēng

别风

bié fēng

过风

guò fēng

迷风

mí fēng

众风

zhòng fēng

可风

kě fēng

弊风

bì fēng

噫风

yī fēng

盐风

yán fēng

疠风

lì fēng

暗风

àn fēng

义风

yì fēng

迎风

yíng fēng

轻风

qīng fēng

作风

zuò fēng

凌风

líng fēng

滔风

tāo fēng

软风

ruǎn fēng

媮风

tōu fēng

惠风

huì fēng

森风

sēn fēng

革风

gé fēng

御风

yù fēng

阆风

láng fēng

随风

suí fēng

凉风

liáng fēng

省风

shěng fēng

诈风

zhà fēng

斗风

dòu fēng

会风

huì fēng

美风

měi fēng

看风

kàn fēng

謿风

cháo fēng

青风

qīng fēng

长风

zhǎng fēng

无风

wú fēng

拜风

bài fēng

分风

fèn fēng

偏风

piān fēng

赑风

bì fēng

歌风

gē fēng

屏风

píng fēng

幈风

píng fēng

黄风

huáng fēng

箕风

jī fēng

霾风

mái fēng

探风

tàn fēng

国风

guó fēng

宣风

xuān fēng

云风

yún fēng

相风

xiāng fēng

王风

wáng fēng

祥风

xiáng fēng

糖风

táng fēng

急风

jí fēng

箭风

jiàn fēng

争风

zhēng fēng

凭风

píng fēng

从风

cóng fēng

凯风

kǎi fēng

徽风

huī fēng

飓风

jù fēng

上一组词:逦迆
下一组词:轮补

更多轮的组词

轮风的意思


词语解释:

佛教语。即(好工具.)风轮,为构成大千世界的四轮之一。在水轮之下,空轮之上。

引证解释:

⒈ 佛教语。即风轮,为构成大千世界的四轮之一。在水轮之下,空轮之上。

引唐李白《赠僧崖公》诗:“大地了镜彻,迴旋寄轮风。”
王琦注:“《法苑珠林》:依《华严经》云:三千大千世界,以无量因缘乃成。且如大地依水轮,水依风轮,风依空轮。空无所依,然众生业感,世界安住。故《智度轮》云:‘三千大千世界,皆以风轮为基。’”

网络解释:

轮风

轮风,汉语词汇,拼音lún fēng,意思是佛教语。即风轮,为构成大千世界的四轮之一。
更多风的组词

轮风详细解释


读音:lún[ lún ]

1. 安在车轴上可以转动使车行进的圆形的东西(亦称“车轱辘”):轮子。车轮。轮胎。

2. 安在机器上能旋转并促使机器动作的东西:齿轮儿。

3. 指“轮船”:江轮。拖轮。

4. 像车轮的:日轮。月轮(指圆月)。年轮。

5. 依次更替:轮班。轮训。轮休。轮作。

6. 转动:间或一轮。

7. 量词:一轮红日。头轮影院。他比我大一轮。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025