yàn jiē
yàn mài
yàn huán
yàn láo
yàn xù
yàn dòu
yàn guǎn
yàn jiā
yàn hàn
yàn pì
yàn jù
yàn chén
yàn é
yàn huì
yān shí
yān jīn
yàn shí
yàn gōng
yàn guān
yàn jí
yàn ér
yān gē
yàn chāi
yàn gǔ
yàn huà
yàn kào
yàn hóng
yàn wō
yàn yù
yàn jū
yàn zhuó
yàn lù
yàn áo
yàn kuǎn
yàn zhōu
yàn hú
yàn hán
yàn zhì
yàn yú
yàn cì
yàn shū
yàn jī
yàn jiǎn
yàn diàn
yàn jiàn
yàn kuì
yàn zhī
yàn lì
yàn jiǎn
yàn mù
yàn jiǔ
yàn yú
yàn yǔ
yàn wěi
yàn kuài
yàn ěr
yàn yán
yàn bá
yàn cháo
yàn tíng
yàn nì
yàn jiā
yàn bì
yàn bīn
yàn hù
yàn sì
yàn kàn
yàn kǎi
yān shān
yān rán
yàn xū
yàn shāng
yàn huì
yàn shì
yàn gōng
yàn móu
yàn nì
yàn quē
yàn lǚ
yān yán
yàn zhuó
yàn yuè
yàn xiè
yàn lán
yàn gǔ
yàn fǔ
yàn duò
yàn chú
yàn chuí
yàn pì
yàn huā
yàn táng
yàn xí
yàn yǔ
yàn xī
yàn duò
yàn yí
yàn bì
yàn xī
yàn hé
yàn què
yàn qǐn
yàn máo
yàn dū
yàn jué
yàn jū
yàn yàn
yān zhī
yàn xī
yān zhāo
yàn dǐ
yàn xì
yàn diàn
yàn wěi
yàn jǐ
yàn yǐn
yàn chū
yàn chǔ
yàn jiǎo
yàn ní
yàn hè
yàn yuè
yān shì
yàn kuì
yàn zhǔ
yàn zhǐ
yàn mù
yàn fú
yàn yǒng
yàn lěi
yàn ān
yān jīng
yàn zǔ
yàn luǎn
yàn jí
yàn yǎng
yàn lóu
yàn xiè
yàn mín
yàn gài
yàn zi
yàn wǎn
yàn cháo
yàn xī
yàn yǔ
yàn yóu
yàn jǐng
yàn yīng
yàn lài
yàn méi
yàn péng
yàn nǚ
chāng jī
zōng jī
zhū jī
yīng jì
zhú jī
ài jī
zhōu jī
wǔ jī
jīng jī
bó jī
gǔ jī
èr jī
shì jī
guì jī
wáng jī
yāo jī
lí jī
lí jī
máo jī
jiā jī
tiān jī
qí jī
xiān jī
yáo jī
chán jī
míng jī
hàn jī
kǒng jī
jī jī
jiàn jī
yí jī
bān jī
xìng jī
hú jī
lú jī
yāo jī
bì jī
qióng jī
jiāo jī
dì jī
lì jī
màn jī
yàn jī
dān jī
wú jī
gē jī
zú jī
cóng jī
cūn jī
lóng jī
miào jī
ráo jī
chǒng jī
chǔ jī
bié jī
dà jī
cán jī
fán jī
gōng jī
xiǎo jī
yàn jī
zhēn jī
⒈ 春秋时北燕之女。 《左传·昭公七年》:“﹝正月﹞癸巳, 齐侯次于虢。
引燕人行成…… 燕人归燕姬,赂以瑶罋、玉櫝、斝耳。”
杜预注:“嫁女与齐侯。”
杨伯峻注:“北燕,姬姓国。”
⒉ 泛指燕地美女。
引《文选·鲍照<舞鹤赋>》:“当是时也, 燕姬色沮, 巴童心耻。”
刘良注:“巴童、 燕姬,并善歌舞者。”
唐李白《豳歌行上新平长史兄粲》:“赵女长歌入綵云, 燕姬醉舞娇红烛。”
元萨都剌《京城春日》诗:“三月京城飞柳花, 燕姬白马小红车。”
清陈维崧《金明池·茉莉》词:“燕姬戴斜拖辫髮,朔客嗅烂斟驼乳。”
⒊ 泛指妃嫔姬妾。 明袁宏道有《苏潜夫侍御买燕姬为赋合欢诗》四首。
引唐韦应物《冰赋》:“寡人生於深宫,懵於服食,左右唯燕姬赵女,侈服美色,微客卿之言,则何以雪余惑?”
1. 鸟类的一科,候鸟,常在人家屋内或屋檐下用泥做巢居住,捕食昆虫,对农作物有益:燕尔(形容新婚夫妇亲睦和美的样子)。燕好(常用以指男女相爱)。燕侣。燕雀处(chǔ)堂(喻居安而不知远虑,临祸却不能自知)。
2. 轻慢:“燕朋逆其师”。
3. 古同“宴”,安闲,安乐。
4. 古同“宴”,宴饮。
姬读音:jī1.古代对妇女的美称。
2.古代称妾:侍~。~妾。
3.旧时称以歌舞为业的女子:歌~。
4.姓。