qióng fēng
qióng zhāng
qióng shū
qióng rèn
qióng yīng
qióng pèi
qióng shí
qióng zhī
qióng cǎi
qióng cǎo
qióng jī
qióng lóu
qióng chǐ
qióng sì
qióng bào
qióng é
qióng fēi
qióng zhī
qióng máo
qióng qióng
qióng lí
qióng yǔ
qióng jī
qióng diàn
qióng ruí
qióng zī
qióng yuè
qióng gāo
qióng shù
qióng fū
qióng zhēn
qióng wén
qióng guǎn
qióng huái
qióng xiāng
qióng piān
qióng fū
qióng dǎo
qióng hàn
qióng è
qióng bì
qióng bǎn
qióng xiāo
qióng jū
qióng gōng
qióng jiǔ
qióng hǎi
qióng fāng
qióng dōu
qióng áo
qióng dì
qióng yàn
qióng fēng
qióng huā
qióng zhá
qióng fěn
qióng yǎn
qióng shū
qióng sà
qióng gùn
qióng sū
qióng ruò
qióng cè
qióng gé
qióng xiù
qióng yuàn
qióng jīn
qióng yīng
qióng shì
qióng zhù
qióng xìng
qióng yǔ
qióng xiè
qióng xuān
qióng kē
qióng dì
qióng yīng
qióng yīn
qióng gǔ
qióng lín
qióng shāng
qióng biān
qióng zhī
qióng yá
qióng mí
qióng jí
qióng lì
qióng mín
qióng yè
qióng hán
qióng pǔ
qióng xuán
qióng nú
qióng yù
qióng pā
qióng guī
qióng zhī
qióng jué
qióng huá
qióng mí
qióng bēi
qióng sū
qióng jiāng
qióng bǎn
qióng tián
qióng ruǐ
qióng yáo
qióng sī
qióng bāo
qióng biàn
qióng shān
qióng jiǎ
qióng fēi
qióng zhōu
qióng sī
qióng tái
qióng zān
qióng qiān
qióng jù
qióng yè
qióng rǔ
qióng jī
qióng piàn
qióng zhōu
qióng xiū
qióng luán
qióng hù
qióng yīng
qióng zhī
qióng jìng
qióng chí
qióng kē
qióng léi
qióng shí
qióng zhū
qióng yíng
qióng pù
qióng mí
qióng chán
zhēn jī
dān jī
lì jī
yāo jī
qióng jī
lí jī
wú jī
yàn jī
cūn jī
chǔ jī
yāo jī
gǔ jī
shì jī
gē jī
dì jī
fán jī
bān jī
yí jī
èr jī
zhū jī
xiān jī
bó jī
lú jī
lóng jī
miào jī
jīng jī
jī jī
xìng jī
míng jī
cán jī
zōng jī
cóng jī
wǔ jī
màn jī
jiā jī
chán jī
hú jī
yáo jī
bié jī
máo jī
tiān jī
zú jī
chǒng jī
dà jī
jiāo jī
jiàn jī
qí jī
guì jī
hàn jī
yīng jì
gōng jī
ráo jī
chāng jī
zhōu jī
wáng jī
ài jī
kǒng jī
yàn jī
xiǎo jī
lí jī
zhú jī
bì jī
⒈ 传说芙蓉城中仙女名。借指美女。 宋赵彦卫《云麓漫钞》卷十:“王迥字子高,族弟子立,为苏黄门壻,故兄弟皆从二苏游。 子高后受学於荆公。旧有周琼姬事, 胡徽之为作传,或用其传作《六幺》。参见“芙蓉城”。
引东坡復作《芙蓉城》诗,以实其事。”
元张可久《小梁州·雪晴诗兴》曲:“琼姬争捲珠帘看。画船中歌舞吹弹。”
⒉ 指青女。主霜雪之神。
引元关汉卿《裴度还带》第二折:“琼姬,素衣,纷纷巧剪鹅毛细。”
⒊ 传说中春秋吴王夫差女名。 明高启有《夫差女琼姬墓》诗。
引元杨维桢《夜行船序·吊古》套曲:“离宫废,谁避暑? 琼姬墓冷苍烟蔽。”
琼qióng(1)(名)美玉;泛指精美的东西:~瑶|~楼玉宇|玉液~浆。(2)(名)指琼崖(海南岛)或琼州(旧府名;在海南岛上;府治在今琼山县)。
姬读音:jī1.古代对妇女的美称。
2.古代称妾:侍~。~妾。
3.旧时称以歌舞为业的女子:歌~。
4.姓。