tián ér
tián jì
tián mò
tián xī
tián dàn
tián rú
tián hé
tián mò
tián mì
tián dàng
tián rán
tián chàng
tián jiǔ
tián yǎ
tián kuàng
tián dàn
tián bēi
tián xū
tián jìng
tián hū
tián yù
tián huō
tián yǎng
tián lè
tián bō
tián dàn
tián mǐn
tián cuì
tián shì
tián yí
tián ān
tián mù
tián jiǎn
tián lán
tián yú
tián chōng
tián dàn
tián duò
tián yì
kū bō
lù bō
jìng bō
liáng bō
chǐ bō
hóng bō
wú bō
téng bō
lù bō
bèn bō
lín bō
zǎi bō
yáng bō
lián bō
tiào bō
jī bō
piě bō
zài bō
chēn bō
yù bō
bàn bō
yǎn bō
zhū bō
dì bō
yán bō
yán bō
juān bō
gē bō
mǐ bō
cù bō
qīng bō
kuáng bō
cháng bō
lóng bō
yī bō
chán bō
hóng bō
diàn bō
gān bō
tuān bō
tōng bō
líng bō
jī bō
lán bō
yǎn bō
píng bō
dǎ bō
qíng bō
xiū bō
hēi bō
lèi bō
yáng bō
huí bō
jīn bō
wāng bō
gé bō
me bō
jiāng bō
chéng bō
jīng bō
suí bō
yún bō
jué bō
lián bō
xuán bō
liàn bō
yíng bō
shì bō
duǎn bō
běn bō
chǔ bō
shuǐ bō
fēng bō
yú bō
zhǎng bō
líng bō
bēng bō
qián bō
jiǎn bō
hào bō
yān bō
jīng bō
xīn bō
dōu bō
liú bō
míng bō
qīng bō
liǎn bō
dǎo bō
guāng bō
huí bō
yuè bō
líng bō
lǜ bō
chí bō
huán bō
qióng bō
qiū bō
hái bō
diān bō
dà bō
lún bō
gǔ bō
jiāo bō
yě bō
bēn bō
tián bō
cháo bō
tián bō
bì bō
fú bō
yīn bō
ōu bō
jīng bō
sù bō
cí bō
céng bō
nì bō
tuí bō
héng bō
yí bō
mù bō
wán bō
jì bō
yù bō
fèi bō
shēng bō
zēng bō
líng bō
ēn bō
qǐ bō
yú bō
jié bō
tāo bō
jīng bō
zhàn bō
làng bō
jiāo bō
jùn bō
yín bō
jī bō
zhōu bō
chōng bō
yàn bō
qīng bō
chūn bō
xiāng bō
xīng bō
cāng bō
dōng bō
huáng bō
hǎi bō
zhōng bō
zhèn bō
lián bō
huáng bō
áo bō
hòu bō
màn bō
yáo bō
yíng bō
bái bō
juàn bō
sī bō
lǜ bō
wēi bō
áo bō
bāo bō
dǔ bō
sù bō
⒈ 平息波澜。
引晋王嘉《拾遗记·轩辕黄帝》:“变乘桴以造舟楫,水物为之祥踊,沧海为之恬波。”
⒉ 喻使局势平静。
引《晋书·刘弘传论》:“一州清晏,恬波於沸水之中;百城安堵,静祲於稽天之际。”
《宋书·孝武帝纪》:“今息警夷嶂,恬波河渚,栈山航海,乡风慕义。”
恬tián(1)(形)〈书〉安静。(2)(形)〈书〉满不在乎、坦然。
波读音:bō波bō(1)(名)波浪;江湖海洋上起伏不平的水面:~纹。(2)(名)振动在物体中的传播叫做波;如水波、声波等。也叫波动。(3)(名)比喻事情的意外变化:风~|一~未平;一~又起。(4)(动)〈方〉跑。