tián dàn
tián kuàng
tián bō
tián mò
tián dàn
tián jiǔ
tián huō
tián cuì
tián xī
tián yí
tián jìng
tián lán
tián rán
tián ān
tián hé
tián yì
tián yú
tián duò
tián mǐn
tián jiǎn
tián yǎ
tián yǎng
tián shì
tián ér
tián hū
tián mì
tián dàn
tián xū
tián mù
tián jì
tián yù
tián mò
tián lè
tián dàn
tián bēi
tián rú
tián chōng
tián chàng
tián dàng
shū cuì
jiāo cuì
ruǎn cuì
jiān cuì
wēi cuì
ruǎn cuì
jùn cuì
gān cuì
fū cuì
báo cuì
sōng cuì
bì cuì
jiāo cuì
cuō cuì
gān cuì
qīng cuì
jiāo cuì
fú cuì
féi cuì
xiān cuì
zhēn cuì
sōng cuì
fēng cuì
xīn cuì
gān cuì
lí cuì
fēng cuì
nuò cuì
róu cuì
sū cuì
shuǎng cuì
bēng cuì
tián cuì
qīng cuì
bèng cuì
⒈ 甘美清脆。一本作“甜脆”。
引《诗·唐风·采苓》“采苦采苦” 孔颖达疏引三国吴陆玑曰:“苦菜生山田及泽中,得霜恬脆而美。”
北魏贾思勰《齐民要术·脯腊》:“白汤熟煮,掠去浮沫。欲去釜时,尤须急火,急则易燥,置箔上阴乾之,恬脆殊常。”
恬tián(1)(形)〈书〉安静。(2)(形)〈书〉满不在乎、坦然。
脆读音:cuì脆cuì(1)(形)容易折断、咬裂、破碎:这树枝太~。(2)(形)(声音)清脆:她的嗓音挺~。(3)(形)〈方〉说话做事爽利痛快:他办事很干~。