kuáng zuì
kuáng xiá
kuáng zào
kuáng rén
kuáng mào
kuáng shēng
kuáng tú
kuáng guāi
kuáng bō
kuáng má
kuáng quǎn
kuáng sī
kuáng pǐ
kuáng yuè
kuáng zhì
kuáng xiāng
kuáng yán
kuáng fēi
kuáng míng
kuáng yì
kuáng yì
kuáng dàn
kuáng chéng
kuáng diàn
kuáng jì
kuáng mí
kuáng lì
kuáng cháo
kuáng qiě
kuáng xiǎn
kuáng hàn
kuáng gù
kuáng bó
kuáng dú
kuáng yín
kuáng nú
kuáng zì
kuáng xīng
kuáng fū
kuáng gǔ
kuáng fěi
kuáng xǐ
kuáng huá
kuáng fēng
kuáng shǐ
kuáng niè
kuáng huān
kuáng lǜ
kuáng dá
kuáng ān
kuáng xǐng
kuáng biāo
kuáng shì
kuáng hàn
kuáng liú
kuáng yú
kuáng bì
kuáng biāo
kuáng xìng
kuáng yǒu
kuáng wàng
kuáng kào
kuáng nì
kuáng shān
kuáng fā
kuáng rè
kuáng dàng
kuáng yàn
kuáng biān
kuáng niǎo
kuáng pò
kuáng quán
kuáng hū
kuáng jùn
kuáng áo
kuáng màn
kuáng chōng
kuáng tán
kuáng gǔ
kuáng jué
kuáng jù
kuáng hǒu
kuáng xiào
kuáng huā
kuáng zòng
kuáng chán
kuáng zhì
kuáng chen
kuáng chǔn
kuáng miù
kuáng bì
kuáng jǔ
kuáng zéi
kuáng liè
kuáng xiào
kuáng huì
kuáng zhí
kuáng rǎng
kuáng fēng
kuáng diān
kuáng jìn
kuáng yǒng
kuáng mèng
kuáng liè
kuáng jìn
kuáng dàng
kuáng lín
kuáng bèi
kuáng shuǐ
kuáng chī
kuáng zhì
kuáng xīn
kuáng làng
kuáng bǐ
kuáng chěng
kuáng zhāng
kuáng juàn
kuáng hóu
kuáng jiàn
kuáng pì
kuáng zōu
kuáng dǎn
kuáng huá
kuáng guài
kuáng zhì
kuáng yì
kuáng juàn
kuáng diē
kuáng cuǐ
kuáng jiào
kuáng xiǎng
kuáng tāo
kuáng tè
kuáng yīn
kuáng huì
kuáng sǎo
kuáng guài
kuáng shù
kuáng fēng
kuáng hūn
kuáng jié
kuáng shāo
kuáng liè
kuáng tài
kuáng háo
kuáng háo
kuáng huāng
kuáng bèi
kuáng qi
kuáng nù
kuáng tū
kuáng nüè
kuáng hào
kuáng chū
kuáng yě
kuáng luàn
kuáng chěng
kuáng nào
kuáng hǎn
kuáng bēn
kuáng xù
kuáng rèn
kuáng ér
kuáng gàng
kuáng wéi
kuáng huái
kuáng jí
kuáng fèi
kuáng sǒu
kuáng sǐ
kuáng sì
kuáng bǐ
kuáng kè
kuáng yóu
kuáng ào
kuáng mò
kuáng cǎo
kuáng wàng
kuáng zào
kuáng jiǔ
kuáng kuáng
kuáng chén
kuáng zhì
kuáng tóng
kuáng lì
kuáng lán
kuáng jiàn
kuáng kuài
kuáng yín
kuáng gē
kuáng juě
kuáng zǐ
kuáng jiào
kuáng zhě
kuáng móu
kuáng shū
kuáng hū
kuáng bìng
kuáng zhāng
kuáng cái
kuáng tiāo
kuáng jī
kuáng màn
kuáng huà
kuáng shān
kuáng fàng
kuáng xìn
kuáng shì
kuáng miù
kuáng jiǎn
kuáng nìng
kuáng shū
kuáng zǒu
kuáng jiǎo
kuáng huò
kuáng hān
kuáng dāo
kuáng yǐn
kuáng pā
kuáng yù
kuáng hǎi
kuáng yào
kuáng bèi
kuáng bào
kuáng yì
kuáng shū
qīng tóng
niú tóng
pú tóng
ā tóng
dān tóng
bā tóng
mù tóng
lè tóng
kuáng tóng
jié tóng
tiáo tóng
shān tóng
mán tóng
luán tóng
nòng tóng
zǐ tóng
mí tóng
nèi tóng
shēng tóng
zǐ tóng
qiáo tóng
gē tóng
zhōng tóng
chèn tóng
jiǎo tóng
rú tóng
qín tóng
ān tóng
yín tóng
xiāng tóng
méi tóng
xíng tóng
qí tóng
cūn tóng
xué tóng
chōng tóng
yōu tóng
ái tóng
diān tóng
bào tóng
chéng tóng
yú tóng
bì tóng
zhuān tóng
gēng tóng
yāo tóng
gē tóng
qí tóng
tíng tóng
líng tóng
mǎ tóng
huán tóng
yòu tóng
zhòng tóng
huáng tóng
hái tóng
ér tóng
lǎo tóng
ér tóng
míng tóng
bào tóng
wén tóng
nǚ tóng
jīn tóng
jú tóng
tóu tóng
péng tóng
guàn tóng
wán tóng
jiā tóng
méng tóng
zhì tóng
dào tóng
bǎng tóng
gōng tóng
mén tóng
ào tóng
rǎng tóng
轻狂顽劣的少年。
指狂悖作乱的人。(好工具.)童,奴才。此为鄙称。
⒈ 轻狂顽劣的少年。
引《诗·郑风·褰裳》:“狂童之狂也且。”
孔颖达疏:“狂童,谓狂顽之童稚。”
朱熹集传:“狂童犹狂且,狡童也。”
清宋荦《<明遗民诗>序》:“岂能使狂童怨女,放士鲜民,皆奏清庙之音。”
⒉ 指狂悖作乱的人。童,奴才。此为鄙称。
引唐韩愈《送张道士序》:“臣有平贼策,狂童不难治。”
唐韩偓《乱后却至近甸有感》诗:“狂童容易犯金门,比屋齐人作旅魂。”
狂妄顽劣的少年。
狂kuáng(1)(形)精神失常;疯狂:发~|丧心病~。(2)(形)猛烈;声势大:~风|~奔的马。(3)(形)纵情地、无拘束地(多指欢乐):~喜|~欢。(4)(形)狂妄:~言。
童读音:tóng童tóng(1)(名)儿童;小孩子:顽~|幼~。(2)(形)指没结婚的:~男|~女。(3)(名)(~儿)旧时指未成年的仆人。(4)秃:~山。(5)(名)奴仆。(6)(Tónɡ)姓。