tíng lì
tíng zào
tíng gé
tíng bì
tíng tíng
tíng rèn
tíng bó
tíng yì
tíng hù
tíng suì
tíng rán
tíng zhǔ
tíng cháng
tíng wǔ
tíng hóu
tíng duì
tíng zhāng
tíng zuǒ
tíng gāo
tíng xiè
tíng zhàng
tíng tóng
tíng fù
tíng sì
tíng xuān
tíng jū
tíng shù
tíng chǎng
tíng sāi
tíng zi
tíng jué
tíng hòu
tíng tíng
tíng yù
tíng hòu
tíng jú
tíng tóng
tíng gāo
tíng gāo
tíng jiǎo
tíng yóu
tíng jǐng
tíng mín
tíng guǎn
ā tóng
yú tóng
bā tóng
pú tóng
mán tóng
lè tóng
ér tóng
jiā tóng
niú tóng
qín tóng
méng tóng
líng tóng
shēng tóng
yāo tóng
zhòng tóng
tíng tóng
tóu tóng
zhuān tóng
huán tóng
mí tóng
zǐ tóng
dān tóng
shān tóng
cūn tóng
bǎng tóng
qiáo tóng
mǎ tóng
xiāng tóng
chèn tóng
chōng tóng
nèi tóng
qí tóng
míng tóng
jiǎo tóng
nòng tóng
chéng tóng
ái tóng
rǎng tóng
bào tóng
jīn tóng
jié tóng
lǎo tóng
yōu tóng
dào tóng
ān tóng
nǚ tóng
zhì tóng
méi tóng
gēng tóng
luán tóng
gōng tóng
bào tóng
mén tóng
ào tóng
diān tóng
guàn tóng
rú tóng
wén tóng
jú tóng
tiáo tóng
bì tóng
huáng tóng
hái tóng
péng tóng
wán tóng
yòu tóng
gē tóng
xué tóng
gē tóng
zǐ tóng
yín tóng
xíng tóng
qí tóng
mù tóng
ér tóng
zhōng tóng
qīng tóng
kuáng tóng
⒈ 羽饰纷披貌。一本作“停僮”。参见“停僮”。
引唐温庭筠《雍台歌》:“黄金铺首画鉤陈,羽葆亭童拂交戟。”
亭tíng(1)(名)本义:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙(2)形状像亭子的小房子:书~|岗~。(3)适中;均匀:~午。
童读音:tóng童tóng(1)(名)儿童;小孩子:顽~|幼~。(2)(形)指没结婚的:~男|~女。(3)(名)(~儿)旧时指未成年的仆人。(4)秃:~山。(5)(名)奴仆。(6)(Tónɡ)姓。