僧讲


僧讲的组词


僧官

sēng guān

僧门

sēng mén

僧庵

sēng ān

僧俗

sēng sú

僧户

sēng hù

僧曹

sēng cáo

僧群

sēng qún

僧宇

sēng yǔ

僧刹

sēng shā

僧讲

sēng jiǎng

僧宫

sēng gōng

僧社

sēng shè

僧斋

sēng zhāi

僧佉

sēng qū

僧格

sēng gé

僧庐

sēng lú

僧人

sēng rén

僧纲

sēng gāng

僧牒

sēng dié

僧裘

sēng qiú

僧廊

sēng láng

僧祇

sēng qí

僧鞋

sēng xié

僧窗

sēng chuāng

僧録

sēng lù

僧正

sēng zhèng

僧宝

sēng bǎo

僧纳

sēng nà

僧供

sēng gòng

僧律

sēng lǜ

僧阁

sēng gé

僧轩

sēng xuān

僧楼

sēng lóu

僧会

sēng huì

僧居

sēng jū

僧趺

sēng fū

僧钟

sēng zhōng

僧徒

sēng tú

僧舍

sēng shè

僧家

sēng jiā

僧兵

sēng bīng

僧尼

sēng ní

僧籍

sēng jí

僧衣

sēng yī

僧磬

sēng qìng

僧厨

sēng chú

僧伽

sēng qié

僧雏

sēng chú

僧榻

sēng tà

僧残

sēng cán

僧寮

sēng liáo

僧馆

sēng guǎn

僧腊

sēng là

僧衲

sēng nà

僧牕

sēng chuāng

僧塔

sēng tǎ

僧陀

sēng tuó

僧道

sēng dào

僧行

sēng xíng

僧蓝

sēng lán

僧麈

sēng zhǔ


斋讲

zhāi jiǎng

发讲

fā jiǎng

论讲

lùn jiǎng

秋讲

qiū jiǎng

训讲

xùn jiǎng

起讲

qǐ jiǎng

暖讲

nuǎn jiǎng

课讲

kè jiǎng

传讲

chuán jiǎng

朝讲

cháo jiǎng

舍讲

shè jiǎng

断讲

duàn jiǎng

劝讲

quàn jiǎng

中讲

zhōng jiǎng

主讲

zhǔ jiǎng

莫讲

mò jiǎng

证讲

zhèng jiǎng

说讲

shuō jiǎng

播讲

bō jiǎng

言讲

yán jiǎng

熟讲

shú jiǎng

开讲

kāi jiǎng

通讲

tōng jiǎng

侍讲

shì jiǎng

串讲

chuàn jiǎng

进讲

jìn jiǎng

夸讲

kuā jiǎng

登讲

dēng jiǎng

僧讲

sēng jiǎng

研讲

yán jiǎng

演讲

yǎn jiǎng

校讲

xiào jiǎng

都讲

dōu jiǎng

小讲

xiǎo jiǎng

打讲

dǎ jiǎng

诵讲

sòng jiǎng

游讲

yóu jiǎng

费讲

fèi jiǎng

照讲

zhào jiǎng

对讲

duì jiǎng

领讲

lǐng jiǎng

覆讲

fù jiǎng

参讲

cān jiǎng

玄讲

xuán jiǎng

宣讲

xuān jiǎng

谈讲

tán jiǎng

午讲

wǔ jiǎng

慢讲

màn jiǎng

禅讲

chán jiǎng

世讲

shì jiǎng

上一组词:讲僧
下一组词:讲石

更多僧的组词

僧讲的意思


词语解释:

指僧徒说法讲经。

引证解释:

⒈ 指僧徒说法讲经。

引宋赞宁《大宋僧史略·僧讲》:“士行曹魏时讲道行经,即僧讲之始也。”

网络解释:

僧讲

僧讲,拼音是sēng jiǎng,是一个汉语词汇,释义为僧徒说法讲经。
更多讲的组词

僧讲详细解释


读音:sēng

僧sēng(名)出家修行的男性佛教徒;和尚:~人|~衣。

读音:jiǎng

讲jiǎng(1)(动)说(本义):~故事|他高兴得话都~不出来了。(2)(动)解释;说明:~书|这个字有几个~法|这本书是~气象的。(3)(动)商量;商议:~价儿。(4)(动)就某方面说;论:~技术他不如你;~干劲儿他比你足。(5)(动)讲求:~卫生|~团结|~速度。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025