líng xuě
líng rén
líng chí
líng luò
líng kōng
líng xiāo
líng lì
líng miè
líng xiāo
líng tì
líng kuī
líng ào
líng tiǎn
líng chuō
líng yí
líng jiǒng
líng rǎo
líng duó
líng bī
líng bìn
líng xiǎo
líng céng
líng ào
líng shì
líng wēi
líng gòu
líng xié
líng cháo
líng lì
líng téng
líng shàng
líng jié
líng nüè
líng yā
líng liè
líng chí
líng děng
líng luàn
líng hū
líng jù
líng wǔ
líng fēng
líng yǎn
líng suì
líng bèng
líng chái
líng jìn
líng bào
líng shuò
líng shé
líng jiàn
líng liè
líng miè
líng yún
líng xiāo
líng sī
líng fàn
líng shuāng
líng chú
líng bō
líng dōng
líng jīng
líng mó
líng màn
líng jìng
líng jīng
líng zhù
líng jiè
líng shàng
líng tū
líng jiàn
líng mài
líng sī
líng kuà
líng qī
líng zhuī
líng guǐ
líng dǎo
líng xū
líng yuè
líng báo
líng tà
líng cǎn
líng jià
líng lì
líng yǔ
líng jié
líng chén
líng yīn
líng ōu
líng yuè
líng xùn
líng zá
líng bìng
líng zào
líng liè
líng huì
líng gù
líng lì
líng lì
líng shuò
líng wù
líng fēi
líng líng
líng zāi
líng jià
líng lì
líng chuō
líng jiàn
líng yān
líng chuáng
líng jiāng
líng yǎn
líng sàn
líng hán
líng chuáng
líng duó
líng cù
líng rǔ
líng huài
líng jí
líng chē
líng zhì
líng dàn
líng kuài
líng cuò
dǎo teng
zú téng
líng téng
měng téng
hōng téng
fú téng
fēi téng
zhī téng
kuà téng
juàn téng
méng téng
hōng téng
xiāo téng
dǎo téng
dáo téng
huān téng
méng téng
bào téng
tāo téng
bēn téng
chí téng
xuān teng
chì téng
zhí téng
cuān téng
zhēng téng
fǎn teng
pēn téng
diāo téng
pēng téng
bō téng
nào teng
xuān téng
pǎo téng
pào téng
hǒng téng
yīng téng
xuàn téng
qiān téng
fēi téng
pù téng
lóng téng
tú téng
fēn téng
qiào téng
biāo téng
qí téng
léi téng
fèi téng
zhē teng
qiáo téng
dǎo teng
bò téng
qiān téng
xiān téng
pèi téng
guì téng
zhuǎn téng
gē téng
huān téng
hūn téng
bēn téng
chōng téng
yún téng
chuī téng
rè téng
zhì téng
méng téng
qiāo téng
qiāo téng
qìng téng
bǎo téng
shēng téng
xiān téng
pū tēng
xiāng téng
bēng téng
tī téng
chāo téng
fǎn téng
jué téng
⒈ 上升,升腾。
引明唐顺之《敕视军情陞通政司右通政谢表》:“介胄两窥敌垒,作士气之凌腾;楼船五涉惊波,穷贼踪之来去。”
凌líng(1)(动)侵犯;欺侮:~辱|盛气~人。(2)(动)逼近:~晨。(3)(动)升高;在空中:~空|~云|~霄。(4)(Línɡ)姓。凌líng(名)〈方〉冰(多指块或锥状的):冰~。
腾读音:téng腾téng(1)(动)奔驰或跳跃:~空|~起。(2)(动)升到空中:升~|飞~。(3)(动)使空:~开|~地方。(4)(动)用在某些动词后表示反复:折~|翻~。(5)(动)(Ténɡ)姓。