líng rǎo
líng suì
líng tū
líng jīng
líng shuò
líng dàn
líng lì
líng xū
líng chuō
líng chuáng
líng ào
líng chē
líng yǎn
líng shàng
líng duó
líng wù
líng bìng
líng sī
líng bìn
líng ōu
líng fēi
líng kuài
líng gòu
líng jiàn
líng huì
líng bī
líng jià
líng báo
líng luò
líng chái
líng zào
líng liè
líng rén
líng jiàn
líng jié
líng lì
líng miè
líng jiàn
líng céng
líng cù
líng mài
líng lì
líng jìn
líng sàn
líng huài
líng líng
líng shuāng
líng děng
líng xiāo
líng yí
líng lì
líng sī
líng miè
líng jià
líng kuī
líng shàng
líng luàn
líng lì
líng zá
líng xiǎo
líng yān
líng kōng
líng nüè
líng xié
líng jiè
líng jìng
líng hán
líng shì
líng shuò
líng chuáng
líng cǎn
líng mó
líng chí
líng chuō
líng bèng
líng xiāo
líng wǔ
líng xùn
líng yún
líng shé
líng dǎo
líng yuè
líng jù
líng chú
líng tà
líng bào
líng hū
líng yǔ
líng qī
líng yīn
líng chén
líng yǎn
líng xuě
líng liè
líng xiāo
líng guǐ
líng jié
líng yā
líng duó
líng màn
líng liè
líng tiǎn
líng fàn
líng téng
líng jí
líng zhù
líng zāi
líng ào
líng dōng
líng gù
líng zhì
líng kuà
líng tì
líng jiǒng
líng jiāng
líng bō
líng rǔ
líng yuè
líng wēi
líng zhuī
líng cuò
líng cháo
líng jīng
líng lì
líng fēng
líng chí
bàng rǔ
wū rǔ
kùn rǔ
diǎn rǔ
xiū rǔ
guò rǔ
diǎn rǔ
chī rǔ
líng rǔ
yōu rǔ
xì rǔ
chǒu rǔ
chǔ rǔ
wǔ rǔ
bī rǔ
qū rǔ
yōu rǔ
chuí rǔ
gòu rǔ
wěi rǔ
gòu rǔ
diàn rǔ
wú rǔ
jiǎ rǔ
mà rǔ
chī rǔ
cuò rǔ
jié rǔ
cuò rǔ
nài rǔ
hē rǔ
lù rǔ
qī rǔ
wǔ rǔ
cuī rǔ
tuò rǔ
qú rǔ
lún rǔ
qì rǔ
kuì rǔ
zuì rǔ
huò rǔ
chù rǔ
mà rǔ
róng rǔ
bù rǔ
shǒu rǔ
dǐ rǔ
líng rǔ
jiàn rǔ
hán rǔ
fù rǔ
líng rǔ
huǐ rǔ
qín rǔ
cuàn rǔ
hùn rǔ
xiàn rǔ
lù rǔ
jiǒng rǔ
jiàn rǔ
chǒng rǔ
bài rǔ
kuì rǔ
wū rǔ
shàn rǔ
fán rǔ
tòng rǔ
qiǎn rǔ
jǔ rǔ
tiǎn rǔ
zài rǔ
màn rǔ
qīn rǔ
chǐ rǔ
cái rǔ
yuān rǔ
wēi rǔ
chì rǔ
shòu rǔ
yí rǔ
è rǔ
qū rǔ
láo rǔ
dùn rǔ
miè rǔ
bài rǔ
wū rǔ
zhé rǔ
fù rǔ
xìng rǔ
suì rǔ
xū rǔ
zǔn rǔ
hē rǔ
wū rǔ
huì rǔ
xìn rǔ
ōu rǔ
cuì rǔ
sǔn rǔ
biǎn rǔ
xià rǔ
cuò rǔ
jié rǔ
tà rǔ
bāo rǔ
dāo rǔ
zhī rǔ
lì rǔ
bēi rǔ
qīng rǔ
xùn rǔ
wén rǔ
qiào rǔ
chuí rǔ
凌辱língrǔ
(1) 触犯个人尊严或自尊的事物;屈辱或伤害一个人的自尊的事
英indignity; insult(2) 受屈辱的状态或实例
[.好工具]例受到凌辱英humiliation⒈ 欺侮,侮辱。
引唐白居易《论元稹第三状》:“纵有被凌辱殴打者,亦以元稹为戒,但吞声而已。”
宋苏辙《论禁宫酒札子》:“小人无知,以捕酒为名,恣行凌辱,何所不至。”
《警世通言·玉堂春落难逢夫》:“禁子牢头都得了赵上舍银子,将玉姐百般凌辱。”
太平天囯洪仁玕《干王洪宝制》:“后来果然被恶人钉死十字架上,流其宝血,受尽千般凌辱,万种凄凉。”
柯岩《她爱祖国的明天·风雨征途》:“其实,公安局当时还不如收下她呢。收下她至少少受些现在最好不再提及的各种凌辱。”
⒉ 淩辱:侵犯,欺侮。
引晋葛洪《抱朴子·行品》:“既傲很以无礼,好凌辱乎胜己者,悍人也。”
欺负侮辱。
凌líng(1)(动)侵犯;欺侮:~辱|盛气~人。(2)(动)逼近:~晨。(3)(动)升高;在空中:~空|~云|~霄。(4)(Línɡ)姓。凌líng(名)〈方〉冰(多指块或锥状的):冰~。
辱读音:rǔ辱rǔ(1)(名)耻辱:羞~|屈~。(2)(动)使受耻辱;侮辱:~骂|丧权~国。(3)(动)玷辱:~没|~命。(4)〈书〉谦辞;表示承蒙:~临|~承指教。