shàn yīn
shàn qiào
shàn bǐ
shàn bó
shàn bàng
shàn jié
shàn yǔ
shàn rán
shàn shàn
shàn jué
shàn wǔ
shàn chù
shàn sòu
shàn mà
shàn ràng
shàn rǔ
shàn chì
shàn lì
shàn ào
shàn shàng
shàn xiào
shàn lùn
shàn wàng
shàn jī
shàn kǒu
shàn qì
shàn jīn
shàn cī
shàn nù
shàn báo
shàn jīn
shàn shēng
shàn cì
shàn duǎn
shàn yì
shàn shuò
shàn liǎn
shàn dú
shàn huǐ
qū rǔ
qī rǔ
hē rǔ
xiàn rǔ
qīng rǔ
qín rǔ
jiàn rǔ
zhé rǔ
wǔ rǔ
lún rǔ
ōu rǔ
lì rǔ
è rǔ
chuí rǔ
wǔ rǔ
tiǎn rǔ
bài rǔ
mà rǔ
tòng rǔ
hē rǔ
róng rǔ
bù rǔ
wén rǔ
qiào rǔ
bài rǔ
màn rǔ
dùn rǔ
wū rǔ
cuò rǔ
bāo rǔ
kùn rǔ
diǎn rǔ
líng rǔ
fán rǔ
bēi rǔ
yuān rǔ
huǐ rǔ
xì rǔ
mà rǔ
chī rǔ
cuàn rǔ
jié rǔ
guò rǔ
jǔ rǔ
tuò rǔ
gòu rǔ
wēi rǔ
cuò rǔ
chǐ rǔ
wū rǔ
qì rǔ
lù rǔ
cuī rǔ
lù rǔ
fù rǔ
hán rǔ
nài rǔ
líng rǔ
cuò rǔ
jiǎ rǔ
miè rǔ
shòu rǔ
zuì rǔ
hùn rǔ
gòu rǔ
qīn rǔ
diǎn rǔ
bàng rǔ
qú rǔ
wěi rǔ
dāo rǔ
qū rǔ
chī rǔ
kuì rǔ
fù rǔ
wú rǔ
tà rǔ
xū rǔ
xìng rǔ
shǒu rǔ
yí rǔ
wū rǔ
biǎn rǔ
láo rǔ
suì rǔ
xiū rǔ
qiǎn rǔ
shàn rǔ
dǐ rǔ
huò rǔ
chǔ rǔ
zhī rǔ
xià rǔ
yōu rǔ
xìn rǔ
chǒng rǔ
líng rǔ
huì rǔ
sǔn rǔ
xùn rǔ
jiàn rǔ
chù rǔ
jié rǔ
wū rǔ
zài rǔ
diàn rǔ
cái rǔ
yōu rǔ
chǒu rǔ
chì rǔ
chuí rǔ
kuì rǔ
cuì rǔ
bī rǔ
zǔn rǔ
jiǒng rǔ
⒈ 讥毁羞辱。
引唐柳宗元《与杨诲之第二书》:“今吾先尽陈者,不欲足下如吾更訕辱,被称号,已不信於世,而后知慕中道,费力而多害,故勤勤焉云尔而不已也。”
宋洪迈《夷坚丁志·奢侈报》:“统领官员琦从军於彼,每苦口諫之,反遭訕辱。”
讪shàn(1)(动)讥笑。(2)(动)搭讪;难为情;说话时不好意思的样子。
辱读音:rǔ辱rǔ(1)(名)耻辱:羞~|屈~。(2)(动)使受耻辱;侮辱:~骂|丧权~国。(3)(动)玷辱:~没|~命。(4)〈书〉谦辞;表示承蒙:~临|~承指教。