shàn ào
shàn shàn
shàn wàng
shàn shàng
shàn jié
shàn yīn
shàn ràng
shàn yǔ
shàn bǐ
shàn yì
shàn chù
shàn shēng
shàn wǔ
shàn báo
shàn bó
shàn duǎn
shàn rǔ
shàn dú
shàn xiào
shàn cì
shàn chì
shàn huǐ
shàn cī
shàn sòu
shàn bàng
shàn shuò
shàn jī
shàn lì
shàn kǒu
shàn qiào
shàn mà
shàn jīn
shàn jué
shàn rán
shàn liǎn
shàn qì
shàn nù
shàn jīn
shàn lùn
nǎo jīn
jiā jīn
hái jīn
zhuó jīn
zhú jīn
yǎo jīn
tiě jīn
fēng jīn
lù jīn
guàn jīn
shàn jīn
miàn jīn
zhuàn jīn
gǔ jīn
yǎn jīn
gōng jīn
fú jīn
qīng jīn
dīng jīn
jīn jīn
niú jīn
gāng jīn
lán jīn
chě jīn
shǒu jīn
cūn jīn
miàn jin
nú jīn
chōu jīn
lù jīn
gū jīn
lóng jīn
láng jīn
jǐ jīn
⒈ 见“訕筋”。亦作“訕觔”。因羞惭或恼怒而脸红筋胀。
引元王实甫《西厢记》第五本第三折:“訕筋,发村,使狠,甚的是软欵温存。”
王季思注:“訕筋,犹云訕脸,即红面孔意。”
明贾仲名《对玉梳》第一折:“俺娘自做师婆自跳神,一会家难禁努目訕筋。”
明李日华《南西厢记·诡媒求配》:“訕觔,发村,使狠,甚的个善温存。”
讪shàn(1)(动)讥笑。(2)(动)搭讪;难为情;说话时不好意思的样子。
筋读音:jīn筋jīn(1)(名)肌的旧称。(2)(名)〈口〉(~儿)肌腱或骨头上的韧带:牛蹄~儿。(3)(名)〈口〉可以看见的皮下静脉管:青~。(4)(名)(~儿)像筋的东西:叶~|钢~|铁~|橡皮~儿。