zuò jiān
zuò guān
zuò dǎi
zuò kàn
zuò cuī
zuò bàn
zuò děng
zuò biāo
zuò chī
zuò gē
zuò xiào
zuò jǐng
zuò qǐ
zuò lèi
zuò xià
zuò dào
zuò yú
zuò fàn
zuò dì
zuò dà
zuò zuì
zuò tái
zuò màn
zuò táng
zuò qiū
zuò shù
zuò cún
zuò zhào
zuò diàn
zuò zhèn
zuò wàng
zuò shàng
zuò duàn
zuò là
zuò jiān
zuò lǜ
zuò xì
zuò zhuāng
zuò tāng
zuò liè
zuò chē
zuò xià
zuò guì
zuò cì
zuò kè
zuò bān
zuò rù
zuò qí
zuò láo
zuò shì
zuò kùn
zuò shí
zuò guǎn
zuò yá
zuò chuáng
zuò wò
zuò pó
zuò jù
zuò róng
zuò mèi
zuò yuè
zuò qí
zuò bìng
zuò bì
zuò gǔ
zuò guān
zuò tuì
zuò dìng
zuò jiǎ
zuò chí
zuò dài
zuò cǐ
zuò bù
zuò jiā
zuò chàng
zuò jìng
zuò pù
zuò pái
zuò gēn
zuò shī
zuò lái
zuò huā
zuò diàn
zuò chuáng
zuò bì
zuò ná
zuò zhàng
zuò bì
zuò yán
zuò lì
zuò yù
zuò xǐ
zuò miǎn
zuò xí
zuò rù
zuò chéng
zuò yōng
zuò xiǎng
zuò yú
zuò diàn
zuò suǒ
zuò mǎ
zuò gěi
zuò liáng
zuò yòu
zuò dūn
zuò xíng
zuò kē
zuò gǔ
zuò nián
zuò zhuō
zuò fǎ
zuò dūn
zuò chán
zuò xián
zuò bái
zuò sī
zuò kè
zuò cāng
zuò gōng
yǎn chàng
jī chàng
shěn chàng
yuàn chàng
fàn chàng
ōu chàng
xiān chàng
diǎn chàng
chóng chàng
zhàn chàng
míng chàng
gǔ chàng
gēng chàng
fān chàng
cháo chàng
hé chàng
hēng chàng
chén chàng
gòng chàng
hū chàng
zàn chàng
yě chàng
bài chàng
yán chàng
jué chàng
hè chàng
tán chàng
lián chàng
cǎi chàng
jiē chàng
shuō chàng
yáng chàng
duì chàng
jǐng chàng
yú chàng
mài chàng
lí chàng
sù chàng
chuán chàng
chuī chàng
jué chàng
qiǎn chàng
lú chàng
bān chàng
hào chàng
fèng chàng
jí chàng
kǎi chàng
yóng chàng
xiǎo chàng
qí chàng
píng chàng
mán chàng
qiáo chàng
yǐng chàng
xiǎo chàng
tí chàng
qīng chàng
jiǎ chàng
xuě chàng
líng chàng
zhòu chàng
xīn chàng
jiù chàng
lǐng chàng
gǎn chàng
yǒng chàng
shǒu chàng
gāo chàng
zhū chàng
yàn chàng
kāi chàng
lì chàng
zuò chàng
sān chàng
lǐng chàng
suí chàng
tuī chàng
piào chàng
yín chàng
ǒu chàng
jiāo chàng
àn chàng
jiǎng chàng
liú chàng
yī chàng
zhǔ chàng
yǐn chàng
dī chàng
chán chàng
huān chàng
gē chàng
chóu chàng
èr chàng
yí chàng
táng chàng
bàn chàng
yōu chàng
tí chàng
dú chàng
lún chàng
曲艺的一种表演形式。演员坐着说唱,如各种弹词、琴书等。有些只说不唱的曲种,如苏州评话、扬州评话等,因其坐着说讲,习惯上也称“坐唱”。取坐唱形式的曲种,大多为演员自弹乐器自唱或自己弹奏主要的伴奏乐器。
⒈ 曲艺的一种表演形式。演员坐着说唱,如各种弹词、琴书等。有些只说不唱的曲种,如苏州评话、 扬州评话等,因其坐着说讲,习惯上也称“坐唱”。取坐唱形式的曲种,大多为演员自弹乐器自唱或自己弹奏主要的伴奏乐器。
1. 古人双膝跪地,把臀部靠在脚后跟上,这是其本义,后泛指以臀部着物而止息:席地而坐。坐待。坐垫。坐骨。坐化(佛教指和尚盘膝坐着死去)。坐禅。坐功。坐骑。
2. 乘,搭:坐车。坐船。
3. 坚守,引申为常驻,不动:“楚人坐其北门,而覆诸山下”。坐庄。
4. 建筑物的位置或背对着某一方向:坐落。坐北朝南。
5. 把锅、壶等放在火上:坐锅。
6. 物体向后施压力:房顶往后坐。
7. 介词,因,由于,为着:“停车坐爱枫林晚,霜叶红于二月花”。
8. 副词(a.空,徒然,如“胡为坐自苦,吞悲仍抚膺”;b.无故,自然而然,如“如若此,则盐必坐长十倍”;c.遂,即将,如“寒英坐销落,何用慰远客”;d.深,如“感此伤妾心,坐愁红颜老”;e.正,恰好,如“西村渡口人烟晚,坐见渔舟两两归”)。
9. 定罪:连坐。反坐。坐赃(犯贪赃罪)。
10. 瓜果等植物结实:坐瓜。坐果。
11. 同“座”。
唱读音:chàng唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。