yóng chàng
píng chàng
xiān chàng
fān chàng
jiāo chàng
tán chàng
míng chàng
chán chàng
gēng chàng
zuò chàng
cǎi chàng
gǔ chàng
lú chàng
chén chàng
yàn chàng
qīng chàng
chuī chàng
ōu chàng
qiáo chàng
hé chàng
tí chàng
jiǎng chàng
dú chàng
gāo chàng
fèng chàng
lǐng chàng
zhàn chàng
bàn chàng
líng chàng
yě chàng
piào chàng
dī chàng
yǐng chàng
yín chàng
zhū chàng
xīn chàng
yú chàng
yǐn chàng
lián chàng
yī chàng
hè chàng
yuàn chàng
mán chàng
yǎn chàng
jué chàng
zhǔ chàng
cháo chàng
jiē chàng
kāi chàng
lì chàng
tí chàng
huān chàng
sù chàng
xiǎo chàng
duì chàng
suí chàng
yán chàng
bài chàng
fàn chàng
sān chàng
jǐng chàng
zhòu chàng
xuě chàng
lí chàng
yǒng chàng
gǎn chàng
shěn chàng
àn chàng
gē chàng
chóu chàng
èr chàng
kǎi chàng
hū chàng
hēng chàng
diǎn chàng
bān chàng
jiù chàng
lún chàng
qiǎn chàng
yí chàng
shuō chàng
qí chàng
liú chàng
shǒu chàng
gòng chàng
yáng chàng
jī chàng
tuī chàng
chóng chàng
chuán chàng
mài chàng
zàn chàng
jué chàng
xiǎo chàng
ǒu chàng
hào chàng
jiǎ chàng
jí chàng
lǐng chàng
yōu chàng
táng chàng
哼唱hēngchàng
(1) 小声唱
(好工具.)例哼唱小曲英hum⒈ 低声唱。
引杨沫《青春之歌》第一部第三章:“她沿着来时的路途走着,还不时弯下身来采几朵崖上的野花,哼唱两句歌曲。”
郭澄清《大刀记》第十七章:“﹝有些人﹞一面手脚不停地忙着,一面哼唱起抗日小调儿来。”
低声吟唱。
如:「闲来无事,他喜欢哼唱艺术歌曲。」
1. 表示痛苦的声音:他的伤很重,但没哼一声。
2. 轻声随口地唱:他经常哼着小曲。
唱读音:chàng唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。