chù sheng
chù huì
chù jì
chù fèn
chù yì
chù qiè
chù dào
chù tú
chù nù
chù yǎn
chù jūn
chù qī
chù sheng
chù lán
chù qún
chù niè
chù jù
chù juàn
chù chù
chù xuè
xù yì
chù huǒ
chù dé
chù yuàn
xù yǎng
chù zhǎng
chù mín
xù chǎn
chù cáng
xù chǎn
chù hèn
chù ěr
chù yì
chù háo
chù wù
chù zhì
chù ài
chù féi
chù zhǒng
chù zhěn
chù fā
xù jī
chù lì
xù mù
chù jiā
chù rén
chù cái
tāi yǎng
shòu yǎng
xiē yǎng
gài yǎng
kuì yǎng
bǎo yǎng
rèn yǎng
gù yǎng
yōng yǎng
bǎo yǎng
xī yǎng
lì yǎng
móu yǎng
tuì yǎng
xiū yǎng
fēng yǎng
xù yǎng
zī yǎng
xī yǎng
fā yǎng
rèn yǎng
fán yǎng
jū yǎng
kōng yǎng
liú yǎng
gān yǎng
jì yǎng
huì yǎng
gōng yǎng
fú yǎng
shōu yǎng
kè yǎng
fǔ yǎng
wèi yǎng
sǎn yǎng
jí yǎng
dǎi yǎng
zuò yǎng
biàn yǎng
huì yǎng
jìng yǎng
chuī yǎng
wèi yǎng
yán yǎng
gāi yǎng
hán yǎng
zhōng yǎng
chǔ yǎng
lǐng yǎng
zhān yǎng
xiū yǎng
cháng yǎng
hán yǎng
wǎng yǎng
jiù yǎng
bào yǎng
gào yǎng
méng yǎng
cún yǎng
yíng yǎng
gǎng yǎng
ān yǎng
guò yǎng
róng yǎng
zhōu yǎng
huàn yǎng
yí yǎng
tiǎn yǎng
jiē yǎng
qì yǎng
hù yǎng
fàng yǎng
qū yǎng
gōng yǎng
lù yǎng
zào yǎng
shì yǎng
suí yǎng
zūn yǎng
dǎo yǎng
lián yǎng
jǐn yǎng
mò yǎng
jiā yǎng
juàn yǎng
sān yǎng
fèng yǎng
biào yǎng
sì yǎng
jiā yǎng
zhōng yǎng
zhōu yǎng
jìng yǎng
chú yǎng
dài yǎng
péi yǎng
yù yǎng
bǔ yǎng
jiù yǎng
yàn yǎng
guān yǎng
tuō yǎng
sù yǎng
chōng yǎng
dào yǎng
bǔ yǎng
rǔ yǎng
kàn yǎng
yù yǎng
jì yǎng
wèi yǎng
shēng yǎng
sè yǎng
fǔ yǎng
yíng yǎng
zǐ yǎng
yù yǎng
sè yǎng
zhì yǎng
gòng yǎng
tāo yǎng
hòu yǎng
jiāng yǎng
liáo yǎng
chí yǎng
zī yǎng
lǐ yǎng
jiāo yǎng
shàn yǎng
xiào yǎng
tiáo yǎng
yí yǎng
yī yǎng
zhú yǎng
tiān yǎng
sī yǎng
tián yǎng
shèng yǎng
jiào yǎng
dǐng yǎng
zì yǎng
hán yǎng
mǔ yǎng
dàn yǎng
fù yǎng
mù yǎng
quán yǎng
shí yǎng
tāo yǎng
ài yǎng
sī yǎng
fǔ yǎng
qǐ yǎng
jì yǎng
guī yǎng
tóng yǎng
ēn yǎng
hù yǎng
zī yǎng
liàn yǎng
fù yǎng
jǐng yǎng
yù yǎng
.畜养xùyǎng
(1) 饲养牲口;抚养;扶植培养;私养
英raise;rear;keep⒈ 指饲养牲口。
引《韩非子·难二》:“务於畜养之理,察於土地之宜,六畜遂,五穀殖,则入多。”
《汉书·枚乘传》:“种树畜养,不见其益,有时而大。”
⒉ 抚养;养育。
引《韩诗外传》卷七:“夫为人父者,必怀慈仁之爱,以畜养其子,抚循饮食,以全其身。”
《汉书·翟义传》:“﹝皇太子﹞年在襁褓……令皇太后得加慈母恩,畜养成就,加元服,然后復子明辟。”
《法苑珠林》卷六:“乳哺畜养,犹如己子。”
⒊ 扶植培养。
引《汉书·王嘉传》:“今诸大夫有材能者甚少,宜豫畜养可成就者,则士赴难不爱其死。”
《后汉书·董卓传》:“士卒大小相狎弥久,恋臣畜养之恩,为臣奋一旦之命。”
《资治通鉴·后周世宗显德三年》“暉曰:‘人各为其主’” 元胡三省注:“皇甫暉受唐庄宗畜养之恩,一旦作乱, 庄宗以之丧亡。”
⒋ 指收罗豢养。一本作“蓄养”。
引《后汉书·皇甫嵩传》:“鉅鹿张角自称‘大贤良师’,奉事黄老道,畜养弟子,跪拜首过,符水呪説以疗病。”
宋王谠《唐语林·补遗二》:“德宗怒曰:‘卿交通节将,畜养侠刺,位崇臺鼎,更欲何求?’”
⒌ 私养。
引《元典章·礼部六·释道》:“﹝僧人﹞开张解库,饮酒茹荤,畜养妻妾,与俗无异。”
饲养牲畜。
1. 养禽兽:畜产。畜牧。畜养。
养读音:yǎng养yǎng(1)(动)供给生活资料或生活费用:扶~|赡~|~活。(2)(动)饲养或培植(动物、花草):~猪。(3)(动)生育:~了一个儿子。(4)(动)抚养的(非亲生的):~父|~子。(5)(动)培养:~成习惯。(6)(动)使身心得到滋补或休息;以增进精力或恢复健康:~病|保~|休~|疗~|营~|~精蓄锐。(7)(动)养护:~路。(8)(动)(毛发)留长;蓄起不剪。(9)(动)扶植;扶助:以工~农。