shàn shì
shàn jué
shàn shì
shàn dào
shàn móu
shàn yī
shàn zhuàng
shàn qù
shàn qún
shàn jìng
shàn qián
shàn xīng
shàn yú
shàn qí
shàn yì
shàn cháng
shàn biàn
shàn huái
shàn hǎo
shàn cí
shàn mén
shàn dāo
shàn xīn
shàn chá
shàn huàn
shàn xìn
shàn zhā
shàn dì
shàn dé
shàn běn
shàn shì
shàn suì
shàn huǐ
shàn jiàn
shàn duān
shàn shì
shàn xiáng
shàn nìng
shàn fǎ
shàn lèi
shàn quán
shàn hòu
shàn fēng
shàn zhèng
shàn yán
shàn jǔ
shàn píng
shàn shí
shàn guǒ
shàn rǎng
shàn zhàn
shàn zhōng
shàn tán
shàn è
shàn fǒu
shàn bù
shàn quǎn
shàn bào
shàn jīng
shàn shàn
shàn zhì
shàn fù
shàn cè
shàn zhǒng
shàn gōng
shàn jiāo
shàn qiǎo
shàn sī
shàn jiē
shàn xí
shàn jiā
shàn cái
shàn liáng
shàn rén
shàn fáng
shàn fēi
shàn lì
shàn lài
shàn juàn
shàn bǐ
shàn gǎn
shàn zāi
shàn fàn
shàn shú
shàn shì
shàn dài
shàn xiǎo
shàn cǎo
shàn qì
shàn gǔ
shàn xíng
shàn néng
shàn róu
shàn qìng
shàn jiàn
shàn shǎng
shàn yuè
shàn xìng
shàn biàn
shàn shǒu
shàn huà
shàn xué
shàn huò
shàn jīng
shàn gùn
shàn jià
shàn hé
shàn nǚ
shàn zhēng
shàn wàng
shàn niàn
shàn cái
shàn yù
shàn huàn
shàn yù
shàn yè
shàn yùn
shàn gēn
shàn yǒu
shàn lín
shàn huì
fú jiǎ
jiǎn jiǎ
kè jiǎ
guì jiǎ
liáng jiǎ
jué jiǎ
kòu jiǎ
háo jiǎ
shàn gǔ
shāng gǔ
bàn jiǎ
chéng jiǎ
jiàn jiǎ
zhèng jiǎ
hǎi jiǎ
píng jiǎ
tōng jiǎ
liú jiǎ
xù jiǎ
fù gǔ
shàng jiǎ
lián jiǎ
gōng jiǎ
qū jiǎ
liú jiǎ
fàn jiǎ
fāng jiǎ
yuǎn jiǎ
huá jiǎ
yán jiǎ
tān jiǎ
bó jiǎ
cuó jiǎ
dài jiǎ
dà gǔ
pín jiǎ
yóu jiǎ
kǒng jiǎ
xíng gǔ
bān jiǎ
hú jiǎ
èr jiǎ
huò jiǎ
jù gǔ
bǎi jiǎ
bèi jiǎ
zuò gǔ
méi jiǎ
qiáng jiǎ
chǔ jiǎ
shì jiǎ
shū jiǎ
gěng jiǎ
guān jiǎ
yà jiǎ
⒈ 高价。贾,通“价”。
引《论语·子罕》:“有美玉於斯,韞匵而藏诸?求善贾而沽诸?”
⒉ 便于经商;善于经商。
引《韩非子·五蠹》:“鄙谚曰:‘长袖善舞,多钱善贾。’此言多资之易为工也。”
⒊ 指善贾者。
引南朝宋鲍照《观圃人艺植》诗:“善贾笑蚕渔,巧宦贱农牧。”
善于经商。
善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。
贾读音:gǔ,jiǎ[ gǔ ]1. 作买卖的人;商人。古时特指设店售货的坐商:行商坐贾。
2. 卖:余勇可贾(比喻还有多余的力量可以使出)。