shàn zhā
shàn shǎng
shàn xìn
shàn yú
shàn nìng
shàn xíng
shàn fáng
shàn rén
shàn qì
shàn xué
shàn bào
shàn huà
shàn qún
shàn guǒ
shàn zhōng
shàn gǎn
shàn shí
shàn jiàn
shàn zhàn
shàn jiē
shàn néng
shàn jià
shàn jīng
shàn shì
shàn mén
shàn fēng
shàn huò
shàn qù
shàn duān
shàn juàn
shàn běn
shàn suì
shàn yī
shàn yǒu
shàn jiàn
shàn hé
shàn biàn
shàn yì
shàn wàng
shàn quán
shàn tán
shàn biàn
shàn shì
shàn zhuàng
shàn gùn
shàn hòu
shàn liáng
shàn nǚ
shàn cháng
shàn cái
shàn jīng
shàn yuè
shàn qiǎo
shàn dài
shàn shì
shàn xìng
shàn cè
shàn shú
shàn xīn
shàn shàn
shàn chá
shàn xí
shàn quǎn
shàn bù
shàn jiā
shàn niàn
shàn fù
shàn yù
shàn zhèng
shàn zhì
shàn lài
shàn fǎ
shàn jǔ
shàn rǎng
shàn cái
shàn yù
shàn fǒu
shàn huǐ
shàn róu
shàn yùn
shàn qí
shàn hǎo
shàn lín
shàn huàn
shàn shì
shàn zhēng
shàn yè
shàn zāi
shàn móu
shàn huái
shàn cǎo
shàn xiáng
shàn shì
shàn zhǒng
shàn dào
shàn gōng
shàn qián
shàn è
shàn jué
shàn qìng
shàn gēn
shàn cí
shàn lì
shàn jìng
shàn lèi
shàn xīng
shàn jiāo
shàn shǒu
shàn dé
shàn huàn
shàn sī
shàn gǔ
shàn fàn
shàn dì
shàn fēi
shàn bǐ
shàn yán
shàn píng
shàn xiǎo
shàn huì
shàn dāo
rù huàn
shāng huàn
quán huàn
xué huàn
gū huàn
xiǎn huàn
shì huàn
bó huàn
mén huàn
mò huàn
jī huàn
lěng huàn
zuǒ huàn
suí huàn
tōng huàn
hūn huàn
zī huàn
zhuō huàn
qī huàn
jìn huàn
qiǎo huàn
shàn huàn
shì huàn
nián huàn
yōu huàn
wèi huàn
yān huàn
míng huàn
nà huàn
shù huàn
sù huàn
guì huàn
xiāng huàn
zhōng huàn
zhé huàn
gōng huàn
yóu huàn
guān huàn
háo huàn
yuǎn huàn
qīng huàn
jiāo huàn
wēi huàn
dá huàn
shì huàn
cóng huàn
hán huàn
tái huàn
⒈ 善于作官。 《史记·汲郑列传》:“黯姑姊子司马安亦少与黯为太子洗马。
引安文深巧善宦,官四至九卿,以河南太守卒。”
南朝宋鲍照《数诗》:“十载学无就,善宦一朝通。”
善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。
宦读音:huàn宦huàn(1)(名)官吏。(2)(动)做官。(3)(名)宦官。(4)姓。宦huàn(名)封建时代经过阉割在皇宫里伺侯皇帝及其家族的男人。也叫“太监”。宦yí(名)古代称屋子的东北角。