ào lán
pèi lán
fǎ lán
bān lán
huì lán
yù lán
sài lán
ā lán
zhē lán
wán lán
zhī lán
bái lán
shù lán
shí lán
mù lán
gāo lán
gāo lán
hè lán
zhēng lán
mò lán
chē lán
mǎ lán
bīng lán
chǔ lán
jū lán
zhī lán
chǎi lán
hóng lán
jīn lán
zé lán
bò lán
yī lán
fěi lán
qiū lán
jiān lán
yī lán
zhǐ lán
líng lán
wán lán
huán lán
lóng lán
bān lán
cóng lán
chóng lán
chūn lán
jì lán
mèng lán
hū lán
dīng lán
jiě lán
cǎi lán
rèn lán
gāi lán
hé lán
gàn lán
yōu lán
mù lán
gé lán
lóu lán
piě lán
yán lán
yú lán
lín lán
líng lán
nà lán
zhū lán
ruò lán
jiǔ lán
lù lán
diào lán
bō lán
jiāo lán
yàn lán
fēn lán
jiàn lán
yù lán
pó lán
shè lán
bì lán
fāng lán
⒈ 后因以“陔兰”敬称他人的子孙。意谓能孝养长辈。
引《文选·束晳〈补亡诗〉》:“循彼南陔,言采其兰。”
李善注:“采兰以自芬香也。循陔以采香草者,将以供养其父母。”
唐元稹《祭礼部庾侍郎太夫人文》:“封燔茅社,抱弄荃蓀。陔兰始茂,隙駟俄奔。”
陔gāi(1)(名)〈书〉靠近台阶的地方。(2)(名)〈书〉级层;台阶。(3)(名)〈书〉田间的土岗子。
兰读音:lán兰lán(1)(名)兰花。(2)(名)兰草。(3)(名)古书上指木兰:~浆。(4)(名)(Lán)姓。