mèng sōng
mèng xiàng
mèng yíng
mèng xiāng
mèng yán
mèng yǔ
mèng rì
mèng lán
mèng zhǐ
mèng jiā
mèng bié
mèng huá
mèng yí
mèng jiàn
mèng pò
mèng jiāo
mèng zhǔ
mèng yú
mèng yún
mèng sī
mèng mèi
mèng zhēng
mèng xī
mèng yóu
mèng jiào
mèng jìng
mèng zhōu
mèng mó
mèng zhào
mèng ān
mèng líng
mèng diàn
mèng xióng
mèng huí
mèng cháng
mèng dié
mèng shuō
mèng zé
mèng chòng
mèng lù
mèng huà
mèng yuè
mèng bǔ
mèng jiǔ
mèng zǐ
mèng dāo
mèng pào
mèng shuō
mèng duàn
mèng yǔ
mèng niǎo
mèng guān
mèng sī
mèng mèng
mèng jǐng
mèng huàn
mèng yì
mèng bǐ
mèng zhōng
mèng yǐng
mèng zhěn
mèng hún
mèng jiāo
mèng sā
mèng chèn
mèng xiàng
mèng cǎo
mèng xiǎng
mèng huā
nà lán
lóu lán
chē lán
sài lán
jīn lán
hè lán
yù lán
jiāo lán
zhū lán
jū lán
yù lán
ào lán
mò lán
bān lán
piě lán
mǎ lán
zé lán
wán lán
lù lán
gāo lán
shí lán
zhī lán
shù lán
bō lán
zhǐ lán
chóng lán
ā lán
bái lán
pó lán
zhē lán
lín lán
mèng lán
fěi lán
cǎi lán
bān lán
yōu lán
yán lán
hé lán
dīng lán
qiū lán
líng lán
lóng lán
huì lán
zhēng lán
gāi lán
diào lán
hóng lán
fǎ lán
jiān lán
wán lán
jiǔ lán
jì lán
pèi lán
jiě lán
jiàn lán
gāo lán
zhī lán
cóng lán
rèn lán
bīng lán
yī lán
shè lán
ruò lán
fēn lán
yàn lán
huán lán
chǔ lán
fāng lán
chūn lán
líng lán
bì lán
gé lán
yī lán
mù lán
bò lán
yú lán
gàn lán
hū lán
chǎi lán
mù lán
《左传•宣公三年》:“郑文公有贱妾曰燕姞,梦天使与己兰,曰:‘余为伯鯈。余,而祖也。以是为而子。以兰有国香,人服媚之如是。’既而文公见之,与之兰而御之。辞曰:‘妾不才,幸而有子。将不信,敢征兰乎?’公曰:‘诺。’生穆公,名之曰兰。”后因称妇人怀孕为“梦兰”。
⒈ 后因称妇人怀孕为“梦兰”。
引《左传·宣公三年》:“郑文公有贱妾曰燕姞,梦天使与己兰,曰:‘余为伯鯈。余,而祖也。以是为而子。以兰有国香,人服媚之如是。’既而文公见之,与之兰而御之。辞曰:‘妾不才,幸而有子。将不信,敢徵兰乎?’公曰:‘诺。’生穆公,名之曰兰。”
北周庾信《奉和赐曹美人》诗:“何年迎弄玉,今朝得梦兰。”
唐杜甫《同豆卢峰贻主客李员外贤子棐知字韵》:“梦兰他日应,折桂早年知。”
春秋郑文公妾梦兰而生穆公。见《左传.宣公三年》。今因称妇人有孕为梦兰。
梦mèng(1)(名)睡眠时局部大脑皮质还没有完全停止活动而引起的脑中的表象活动。(2)(动)做梦:~见。(3)(动)比喻幻想:~想。
兰读音:lán兰lán(1)(名)兰花。(2)(名)兰草。(3)(名)古书上指木兰:~浆。(4)(名)(Lán)姓。