mián róu
mián mián
mián qū
mián dié
mián mán
mián ruò
mián zhuì
mián chǐ
mián dùn
mián shì
mián yě
mián kuàng
mián chóu
mián jiǎ
mián jué
mián miǎo
mián zhǐ
mián xiù
mián mì
mián yào
mián yáng
mián xù
mián bù
mián chuò
mián gé
mián yī
mián lì
mián zi
mián yǔ
mián chán
mián ài
mián huā
mián yán
mián zuì
mián róng
mián yuǎn
mián shàng
mián jiǎn
mián dài
mián yǔ
mián liè
mián lián
mián zhā
mián ruǎn
mián lì
mián méng
mián méng
mián wàng
mián bó
mián gèn
mián cháng
mián táng
mián chóu
mián mào
mián tiān
mián lì
mián bó
mián wēi
mián luán
mián jù
mián miǎo
mián tàn
mián shān
mián dǔ
mián luò
mián jǔ
mián miǎo
mián miǎo
mián ài
mián lián
mián xuán
mián gù
mián mì
mián bèi
mián mì
xiǎo mán
bǎi mán
nán mán
yú mán
dòng mán
wū mán
tǔ mán
biān mán
nǎi mán
zhàng mán
chù mán
dōng mán
fàng mán
róng mán
bà mán
hèng mán
bái mán
xī mán
qiǎn mán
mín mán
yí mán
dòng mán
bā mán
ā mán
qiáng mán
liáo mán
diāo mán
máng mán
yě mán
máo mán
miǎo mán
bū mán
liù mán
yú mán
xiōng mán
shān mán
cūn mán
fán mán
ào mán
shuǎ mán
chǔ mán
shī mán
jīng mán
chěng mán
shēng mán
mián mán
⒈ 亦作“緜蛮”。
泛指鸟语。
绵mián(1)(名)丝锦:~绸。(2)(动)绵延:连~。(3)(形)柔软:软~~。
蛮读音:mán蛮mán(1)(形)粗野;凶恶;不通情理:野~|~不讲理。(2)(名)我国古代称南方的民族。(3)(副)〈方〉很;挺:~好。