汉简


汉简的组词


汉圣

hàn shèng

汉表

hàn biǎo

汉易

hàn yì

汉口

hàn kǒu

汉国

hàn guó

汉傅

hàn fù

汉爵

hàn jué

汉将

hàn jiāng

汉浦

hàn pǔ

汉胪

hàn lú

汉臣

hàn chén

汉音

hàn yīn

汉恩

hàn ēn

汉津

hàn jīn

汉皋

hàn gāo

汉印

hàn yìn

汉咏

hàn yǒng

汉官

hàn guān

汉后

hàn hòu

汉方

hàn fāng

汉话

hàn huà

汉子

hàn zi

汉篆

hàn zhuàn

汉注

hàn zhù

汉缺

hàn quē

汉区

hàn qū

汉畤

hàn zhì

汉月

hàn yuè

汉仪

hàn yí

汉光

hàn guāng

汉祖

hàn zǔ

汉陵

hàn líng

汉族

hàn zú

汉渚

hàn zhǔ

汉法

hàn fǎ

汉武

hàn wǔ

汉简

hàn jiǎn

汉貂

hàn diāo

汉书

hàn shū

汉震

hàn zhèn

汉贰

hàn èr

汉土

hàn tǔ

汉史

hàn shǐ

汉民

hàn mín

汉剑

hàn jiàn

汉中

hàn zhōng

汉酺

hàn pú

汉牍

hàn dú

汉京

hàn jīng

汉虏

hàn lǔ

汉制

hàn zhì

汉统

hàn tǒng

汉鸡

hàn jī

汉镜

hàn jìng

汉赋

hàn fù

汉典

hàn diǎn

汉江

hàn jiāng

汉剧

hàn jù

汉阁

hàn gé

汉文

hàn wén

汉皓

hàn hào

汉皐

hàn gāo

汉军

hàn jūn

汉竹

hàn zhú

汉语

hàn yǔ

汉刻

hàn kè

汉律

hàn lǜ

汉火

hàn huǒ

汉塞

hàn sài

汉姓

hàn xìng

汉厫

hàn áo

汉拜

hàn bài

汉碑

hàn bēi

汉思

hàn sī

汉节

hàn jié

汉籍

hàn jí

汉学

hàn xué

汉帝

hàn dì

汉僧

hàn sēng

汉鼎

hàn dǐng

汉佩

hàn pèi

汉王

hàn wáng

汉苗

hàn miáo

汉主

hàn zhǔ

汉燕

hàn yàn

汉氏

hàn shì

汉绪

hàn xù

汉廒

hàn áo

汉葱

hàn cōng

汉家

hàn jiā

汉检

hàn jiǎn

汉水

hàn shuǐ

汉旅

hàn lǚ

汉麻

hàn má

汉皇

hàn huáng

汉纲

hàn gāng

汉地

hàn dì

汉道

hàn dào

汉元

hàn yuán

汉分

hàn fèn

汉壁

hàn bì

汉都

hàn dū

汉庭

hàn tíng

汉字

hàn zì

汉风

hàn fēng

汉调

hàn diào

汉隶

hàn lì

汉誓

hàn shì

汉儿

hàn ér

汉宫

hàn gōng

汉姬

hàn jī

汉沂

hàn yí

汉礼

hàn lǐ

汉祚

hàn zuò

汉阴

hàn yīn

汉椒

hàn jiāo

汉人

hàn rén

汉策

hàn cè

汉女

hàn nǚ

汉腊

hàn là

汉关

hàn guān

汉帜

hàn zhì

汉仗

hàn zhàng

汉室

hàn shì

汉高

hàn gāo


凝简

níng jiǎn

密简

mì jiǎn

緑简

lǜ jiǎn

铨简

quán jiǎn

折简

zhé jiǎn

贱简

jiàn jiǎn

轻简

qīng jiǎn

牋简

jiān jiǎn

静简

jìng jiǎn

瑶简

yáo jiǎn

靴简

xuē jiǎn

吝简

lìn jiǎn

寸简

cùn jiǎn

省简

shěng jiǎn

鹤简

hè jiǎn

苟简

gǒu jiǎn

节简

jié jiǎn

拔简

bá jiǎn

伉简

kàng jiǎn

高简

gāo jiǎn

和简

hé jiǎn

琅简

láng jiǎn

绛简

jiàng jiǎn

从简

cóng jiǎn

行简

xíng jiǎn

手简

shǒu jiǎn

稀简

xī jiǎn

执简

zhí jiǎn

笺简

jiān jiǎn

古简

gǔ jiǎn

特简

tè jiǎn

缣简

jiān jiǎn

质简

zhì jiǎn

逸简

yì jiǎn

清简

qīng jiǎn

牙简

yá jiǎn

偃简

yǎn jiǎn

汉简

hàn jiǎn

刚简

gāng jiǎn

短简

duǎn jiǎn

全简

quán jiǎn

秀简

xiù jiǎn

玉简

yù jiǎn

迪简

dí jiǎn

居简

jū jiǎn

慎简

shèn jiǎn

授简

shòu jiǎn

槐简

huái jiǎn

狂简

kuáng jiǎn

撢简

dàn jiǎn

缃简

xiāng jiǎn

霜简

shuāng jiǎn

通简

tōng jiǎn

鞭简

biān jiǎn

量简

liàng jiǎn

遴简

lín jiǎn

灵简

líng jiǎn

脱简

tuō jiǎn

博简

bó jiǎn

文简

wén jiǎn

至简

zhì jiǎn

妙简

miào jiǎn

觚简

gū jiǎn

严简

yán jiǎn

末简

mò jiǎn

单简

dān jiǎn

优简

yōu jiǎn

易简

yì jiǎn

虚简

xū jiǎn

地简

dì jiǎn

尺简

chǐ jiǎn

搜简

sōu jiǎn

蠹简

dù jiǎn

检简

jiǎn jiǎn

宽简

kuān jiǎn

丹简

dān jiǎn

规简

guī jiǎn

小简

xiǎo jiǎn

俭简

jiǎn jiǎn

素简

sù jiǎn

旌简

jīng jiǎn

篇简

piān jiǎn

繁简

fán jiǎn

宏简

hóng jiǎn

贵简

guì jiǎn

邮简

yóu jiǎn

朴简

pǔ jiǎn

恬简

tián jiǎn

珉简

mín jiǎn

蕊简

ruǐ jiǎn

诠简

quán jiǎn

弘简

hóng jiǎn

化简

huà jiǎn

槁简

gǎo jiǎn

遗简

yí jiǎn

兔简

tù jiǎn

火简

huǒ jiǎn

青简

qīng jiǎn

风简

fēng jiǎn

平简

píng jiǎn

廉简

lián jiǎn

厕简

cè jiǎn

策简

cè jiǎn

阅简

yuè jiǎn

白简

bái jiǎn

竹简

zhú jiǎn

片简

piàn jiǎn

练简

liàn jiǎn

碧简

bì jiǎn

闲简

xián jiǎn

金简

jīn jiǎn

讹简

é jiǎn

贞简

zhēn jiǎn

汗简

hàn jiǎn

笔简

bǐ jiǎn

彻简

chè jiǎn

回简

huí jiǎn

崇简

chóng jiǎn

端简

duān jiǎn

精简

jīng jiǎn

澹简

dàn jiǎn

料简

liào jiǎn

淡简

dàn jiǎn

赅简

gāi jiǎn

科简

kē jiǎn

腾简

téng jiǎn

绿简

lǜ jiǎn

澄简

chéng jiǎn

辍简

chuò jiǎn

约简

yuē jiǎn

书简

shū jiǎn

木简

mù jiǎn

错简

cuò jiǎn

断简

duàn jiǎn

秘简

mì jiǎn

疏简

shū jiǎn

冲简

chōng jiǎn

漆简

qī jiǎn

删简

shān jiǎn

赘简

zhuì jiǎn

编简

biān jiǎn

上一组词:堡障
下一组词:腰包

更多汉的组词

汉简的意思


词语解释:

汉代的竹﹑木简。简为古代书写工具,竹片称简,木片称札,统称为简。汉简的长度,写诏书(.好工具)律令的长三尺,写经书的长二尺四寸,民间写书信的长一尺。
年在内蒙发现的汉代木简,已编为《居延汉简甲乙编》。

引证解释:

⒈ 汉代的竹、木简。简为古代书写工具,竹片称简,木片称札,统称为简。 汉简的长度,写诏书律令的长三尺,写经书的长二尺四寸,民间写书信的长一尺。1930年在内蒙发现的汉代木简,已编为《居延汉简甲乙编》。

引来新夏《古典目录学浅说》第一章第一节:“汉简上的字比较多,从现存实物看, 汉简有一面写,还有二面写的,每简写一至二行,也有上半大字一行,下半小字四行的,字体在楷隶之间。”

国语词典:

清末以来,于敦煌等处陆续发现的汉代史料,其中以西北科学考察团于民国十九年在甘肃省居延附近所发现者为最多,称为「居延汉简」。

网络解释:

汉简 (汉简)

中国两汉时代遗留下来的简牍。早在北周时代就有人在居延地区发现过汉竹简书,北宋人也曾在今甘肃等地获得过东汉简。
更多简的组词

汉简详细解释


读音:hàn

汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。

读音:jiǎn

简jiǎn(1)(形)简单(跟‘繁’相对):~体字|言~意赅。(2)(动)使简单;简化:精兵~政。(3)(Jiǎn)姓。简jiǎn(1)(名)古代用来写字的竹片:~札|~册。(2)(名)信件:书~|小~。简jiǎn(动)〈书〉选拔(人才):~拔|~任。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025