hàn dū
hàn shuǐ
hàn huà
hàn jué
hàn zi
hàn hào
hàn jié
hàn lú
hàn jīn
hàn zhì
hàn zhù
hàn dǐng
hàn sēng
hàn xìng
hàn wén
hàn lǜ
hàn fù
hàn zì
hàn lì
hàn yí
hàn huáng
hàn fǎ
hàn pǔ
hàn ēn
hàn chén
hàn gāng
hàn shǐ
hàn zhì
hàn zhì
hàn dú
hàn yí
hàn zú
hàn gōng
hàn sī
hàn jìng
hàn áo
hàn yì
hàn jī
hàn jī
hàn líng
hàn xù
hàn jiǎn
hàn ér
hàn jiǎn
hàn lǐ
hàn dào
hàn dì
hàn yàn
hàn zhàng
hàn guān
hàn jīng
hàn kè
hàn cè
hàn gāo
hàn huǒ
hàn shèng
hàn bēi
hàn zǔ
hàn jiāng
hàn yīn
hàn jí
hàn gāo
hàn fēng
hàn guāng
hàn yīn
hàn gāo
hàn lǔ
hàn lǚ
hàn zhǔ
hàn qū
hàn jiā
hàn mín
hàn biǎo
hàn nǚ
hàn diāo
hàn quē
hàn hòu
hàn bì
hàn kǒu
hàn jù
hàn cōng
hàn zhuàn
hàn pèi
hàn áo
hàn fù
hàn yìn
hàn wáng
hàn fāng
hàn dì
hàn tíng
hàn jūn
hàn èr
hàn là
hàn yuán
hàn pú
hàn shì
hàn wǔ
hàn zhèn
hàn sài
hàn miáo
hàn zhǔ
hàn xué
hàn diǎn
hàn tǔ
hàn zhú
hàn jiāo
hàn jiāng
hàn diào
hàn zuò
hàn rén
hàn zhōng
hàn guān
hàn bài
hàn tǒng
hàn shū
hàn jiàn
hàn guó
hàn gé
hàn fèn
hàn yǒng
hàn yuè
hàn shì
hàn shì
hàn yǔ
hàn má
sī lì
wǔ lì
chéng lì
jīn lì
xíng lì
pèi lì
fēn lì
zhí lì
qiān lì
pí lì
zōu lì
biān lì
zuì lì
jiàn lì
háng lì
zuǒ lì
pú lì
gǔ lì
qiàn lì
nú lì
mán lì
nǚ lì
zuì lì
hù lì
yōu lì
sàn lì
zào lì
mín lì
tóng lì
guǐ lì
cǎo lì
liú lì
liáo lì
méng lì
fù lì
gē lì
mò lì
tái lì
yú lì
yú lì
chǔ lì
mén lì
méng lì
shǒu lì
wài lì
mǐn lì
hàn lì
yōng lì
xī lì
kǎi lì
péi lì
mǐn lì
qíng lì
è lì
chén lì
jiù lì
tóng lì
shù lì
gǔ lì
bīng lì
yōng lì
jiā lì
zú lì
dí lì
suǒ lì
bǎi lì
qín lì
cháng lì
fú lì
méng lì
sī lì
nèi lì
⒈ 汉代通行的隶书。参见“隶书”。
引元郝经《书<磨崖碑>后》诗:“正笔篆玉藏李斯,出笔存锋兼汉隶。”
明沉德符《野获编·词曲·弦索入曲》:“尝见友人以汉隶自夸,余誚之曰:此不过於真字上加一二笔飞撇,遂枉其名曰隶。”
清叶廷琯《吹网录·承安宫鼎铭》:“阮氏《钟鼎彝器款识》定此器为汉物者,以铭文字体於汉隶为近。”
鲁迅《汉文学史纲要》第二篇:“而先伏生所口授者,缘其写以汉隶,遂反称今文。”
⒉ 指汉朝的属吏。
引晋袁宏《三国名臣序赞》:“至如身为汉隶,而迹入魏幕。”
泛指一种两汉时期普遍使用的字体。
汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。
隶读音:lì隶lì(1)(名)附属:~属。(2)(名)旧社会里地位低下被奴役的人:奴~|仆~。(3)(名)衙役:皂~|~卒。(4)(名)汉字形体的一种:~书|~体|汉~。