汉缺


汉缺的组词


汉思

hàn sī

汉祚

hàn zuò

汉拜

hàn bài

汉表

hàn biǎo

汉方

hàn fāng

汉民

hàn mín

汉话

hàn huà

汉调

hàn diào

汉麻

hàn má

汉苗

hàn miáo

汉分

hàn fèn

汉僧

hàn sēng

汉葱

hàn cōng

汉厫

hàn áo

汉旅

hàn lǚ

汉字

hàn zì

汉风

hàn fēng

汉剑

hàn jiàn

汉皋

hàn gāo

汉恩

hàn ēn

汉壁

hàn bì

汉沂

hàn yí

汉音

hàn yīn

汉道

hàn dào

汉胪

hàn lú

汉赋

hàn fù

汉廒

hàn áo

汉绪

hàn xù

汉子

hàn zi

汉儿

hàn ér

汉女

hàn nǚ

汉仪

hàn yí

汉月

hàn yuè

汉后

hàn hòu

汉缺

hàn quē

汉鸡

hàn jī

汉书

hàn shū

汉帝

hàn dì

汉庭

hàn tíng

汉检

hàn jiǎn

汉誓

hàn shì

汉阴

hàn yīn

汉皓

hàn hào

汉圣

hàn shèng

汉牍

hàn dú

汉文

hàn wén

汉典

hàn diǎn

汉易

hàn yì

汉室

hàn shì

汉隶

hàn lì

汉酺

hàn pú

汉火

hàn huǒ

汉礼

hàn lǐ

汉法

hàn fǎ

汉中

hàn zhōng

汉将

hàn jiāng

汉策

hàn cè

汉竹

hàn zhú

汉简

hàn jiǎn

汉史

hàn shǐ

汉元

hàn yuán

汉篆

hàn zhuàn

汉家

hàn jiā

汉印

hàn yìn

汉镜

hàn jìng

汉语

hàn yǔ

汉纲

hàn gāng

汉燕

hàn yàn

汉鼎

hàn dǐng

汉区

hàn qū

汉皐

hàn gāo

汉武

hàn wǔ

汉傅

hàn fù

汉土

hàn tǔ

汉剧

hàn jù

汉王

hàn wáng

汉津

hàn jīn

汉宫

hàn gōng

汉人

hàn rén

汉注

hàn zhù

汉畤

hàn zhì

汉族

hàn zú

汉氏

hàn shì

汉姓

hàn xìng

汉京

hàn jīng

汉关

hàn guān

汉咏

hàn yǒng

汉渚

hàn zhǔ

汉高

hàn gāo

汉贰

hàn èr

汉仗

hàn zhàng

汉皇

hàn huáng

汉节

hàn jié

汉律

hàn lǜ

汉制

hàn zhì

汉浦

hàn pǔ

汉都

hàn dū

汉阁

hàn gé

汉统

hàn tǒng

汉学

hàn xué

汉光

hàn guāng

汉虏

hàn lǔ

汉腊

hàn là

汉地

hàn dì

汉佩

hàn pèi

汉陵

hàn líng

汉军

hàn jūn

汉口

hàn kǒu

汉刻

hàn kè

汉籍

hàn jí

汉姬

hàn jī

汉帜

hàn zhì

汉震

hàn zhèn

汉祖

hàn zǔ

汉水

hàn shuǐ

汉江

hàn jiāng

汉官

hàn guān

汉臣

hàn chén

汉碑

hàn bēi

汉爵

hàn jué

汉椒

hàn jiāo

汉国

hàn guó

汉貂

hàn diāo

汉主

hàn zhǔ

汉塞

hàn sài


缪缺

miù quē

裁缺

cái quē

出缺

chū quē

殘缺

cán quē

小缺

xiǎo quē

放缺

fàng quē

散缺

sàn quē

开缺

kāi quē

隤缺

tuí quē

稀缺

xī quē

烈缺

liè quē

优缺

yōu quē

本缺

běn quē

败缺

bài quē

断缺

duàn quē

署缺

shǔ quē

秦缺

qín quē

余缺

yú quē

汉缺

hàn quē

蹇缺

jiǎn quē

顶缺

dǐng quē

撆缺

piē quē

买缺

mǎi quē

劣缺

liè quē

候缺

hòu quē

离缺

lí quē

边缺

biān quē

褫缺

chǐ quē

损缺

sǔn quē

崩缺

bēng quē

陵缺

líng quē

刓缺

wán quē

无缺

wú quē

简缺

jiǎn quē

点缺

diǎn quē

挑缺

tiāo quē

沦缺

lún quē

匮缺

kuì quē

飞缺

fēi quē

空缺

kòng quē

圆缺

yuán quē

亡缺

wáng quē

亏缺

kuī quē

傻缺

shǎ quē

敧缺

qī quē

好缺

hǎo quē

卖缺

mài quē

补缺

bǔ quē

要缺

yào quē

陨缺

yǔn quē

短缺

duǎn quē

暂缺

zàn quē

罅缺

xià quē

七缺

qī quē

员缺

yuán quē

冀缺

jì quē

差缺

chà quē

讹缺

é quē

中缺

zhōng quē

废缺

fèi quē

紧缺

jǐn quē

肥缺

féi quē

圮缺

pǐ quē

告缺

gào quē

题缺

tí quē

破缺

pò quē

微缺

wēi quē

欠缺

qiàn quē

额缺

é quē

毁缺

huǐ quē

剥缺

bāo quē

谤缺

bàng quē

凋缺

diāo quē

晦缺

huì quē

繁缺

fán quē

窾缺

kuǎn quē

兔缺

tù quē

美缺

měi quē

残缺

cán quē

玷缺

diàn quē

遗缺

yí quē

啮缺

niè quē

奇缺

qí quē

闲缺

xián quē

颓缺

tuí quē

湮缺

yān quē

齧缺

niè quē

上一组词:汉胪
下一组词:汉籍

更多汉的组词

汉缺的意思


词语解释:

清时由汉.人专任的官位。

引证解释:

⒈ 清时由汉人专任的官位。

引《清会典·吏部四·文选清吏司一》:“汉军司官而上,得用汉缺。”
清昭槤《啸亭杂录·汉军用满缺》:“汉军,国初时定制皆用汉缺。”

网络解释:

汉缺

汉缺hàn quēㄏㄢˋ ㄑㄩㄝ清时由汉人专任的官位。《清会典·吏部四·文选清吏司一》:“汉军司官而上,得用汉缺。” 清 昭梿 《啸亭杂录·汉军用满缺》:“汉军,国初时定制皆用汉缺。”
更多缺的组词

汉缺详细解释


读音:hàn

汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。

读音:quē

缺quē(1)(动)缺乏;短少:~人|~肥|~水。(2)(动)残破;残缺:这本书~了两页。(3)(动)该到而未到:~勤|~席。(4)(动)旧时指官职的空额;也泛指一般职务的空额:出~|肥~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025