yáng tán
yáng gōu
yáng zuǒ
yáng qiú
yáng líng
yáng chē
yáng máo
yáng zhī
yáng qún
yáng zǐ
yáng gǔ
yáng dēng
yáng zǎo
yáng lào
yáng jiǔ
yáng wèi
yáng háo
yáng chǐ
yáng bái
yáng gēng
yáng mó
yáng xián
yáng bēi
yáng chéng
yáng fù
yáng qián
yáng tóu
yáng xiàn
yáng qī
yáng suō
yáng huò
yáng gōng
yáng dù
yáng shé
yáng qún
yáng pí
yáng qiú
yáng cháng
yáng sūn
yáng yōng
yáng shuǐ
yáng shuō
yáng zhèn
yáng fèi
yáng gāo
yáng qí
yáng jiǎo
yáng juàn
yáng guān
yáng líng
yáng lán
yáng táo
yáng huò
qín bēi
shēng bēi
fén bēi
shì bēi
dǎ bēi
hòu bēi
dé bēi
shī bēi
zhuàn bēi
dǎng bēi
yí bēi
jī bēi
shén bēi
fēng bēi
lèi bēi
mù bēi
qióng bēi
kè bēi
cán bēi
shěn bēi
wèi bēi
guō bēi
xián bēi
shí bēi
yáng bēi
wǎn bēi
wò bēi
hàn bēi
mó bēi
kǒu bēi
hán bēi
zhì bēi
huán bēi
yǔ bēi
lù bēi
shēng bēi
jiè bēi
jiè bēi
zhēn bēi
nán bēi
miào bēi
shù bēi
guī bēi
duàn bēi
dǎng bēi
⒈ 晋羊祜都督荆州诸军事,镇襄阳十年,有德政。及卒, 襄阳百姓为立碑于岘山。见其碑者无不流泪。旧时因以“羊碑”为颂扬官吏之有德政之典。参见“堕泪碑”。
引南朝梁刘孝绰《栖隐寺碑铭》:“召棠且思, 羊碑犹泣。”
亦称“羊公碑”、“羊峴”。 唐孟浩然《与诸子登岘山》诗:“羊公碑尚在,读罢泪沾襟。”
唐王维《大唐大安国寺净觉禅师碑铭》:“身塔不出虎溪,泪碑有同羊峴。”
1. 哺乳动物,反刍类,一般头上有一对角,品种很多:绵羊。黄羊。羚羊。羊羔。羊毫。羊肠线。羊肠小道。
2. 姓。
碑读音:bēi碑bēi(名)刻着文字或图画;竖立起来作为纪念物的石头:~额|~林|~阴|~志。