yīng shì
yīng yào
yīng guǒ
yīng sà
yīng bá
yīng mào
yīng jùn
yīng móu
yīng mǐn
yīng zī
yīng zòng
yīng yǒng
yīng jiàn
yīng ruǐ
yīng gǔn
yīng lún
yīng huī
yīng hù
yīng jié
yīng kǎn
yīng huì
yīng jié
yīng rú
yīng guǐ
yīng shēng
yīng zhì
yīng ruì
yīng guó
yīng wǔ
yīng yīn
yīng háo
yīng ruì
yīng wù
yīng yīng
yīng gǔ
yīng duō
yīng pàn
yīng lüè
yīng guǐ
yīng gài
yīng mó
yīng bǐng
yīng yǔ
yīng jié
yīng máo
yīng xīn
yīng cùn
yīng zhǐ
yīng zhǔ
yīng cái
yīng jùn
yīng liè
yīng zhì
yīng chēng
yīng táo
yīng tǐng
yīng dàng
yīng shí
yīng tái
yīng jiàn
yīng rén
yīng jué
yīng jīng
yīng líng
yīng wù
yīng yàn
yīng yì
yīng dūn
yīng shì
yīng yuàn
yīng zhì
yīng jīng
yīng fǔ
yīng duàn
yīng biàn
yīng mài
yīng zhuó
yīng wěi
yīng jué
yīng zhé
yīng cāo
yīng máo
yīng dàng
yīng huá
yīng guāng
yīng chén
yīng zhì
yīng xióng
yīng sháo
yīng qiú
yīng qiào
yīng jùn
yīng shì
yīng qì
yīng huáng
yīng fēn
yīng qí
yīng míng
yīng luò
yīng zī
yīng miào
yīng fā
yīng yí
yīng lǎng
yīng yóu
yīng xiù
yīng hún
yīng huì
yīng fēng
yīng cí
yīng yì
yīng fàn
yīng cí
yīng tè
yīng liáo
yīng bàng
yīng cái
yīng mǔ
chù qí
lí qí
kuí qí
chéng qí
mǐ qí
sān qí
jué qí
jū qí
yī qí
fēi qí
qīn qí
jīng qí
xī qí
mì qí
diān qí
jīn qí
xī qí
gān qí
chěng qí
guī qí
jiǎ qí
piān qí
yú qí
duō qí
méng qí
diào qí
hài qí
zhú qí
huái qí
xuàn qí
zào qí
bá qí
guī qí
tāo qí
jué qí
juè qí
yù qí
xuàn qí
qīng qí
zhèng qí
yīng qí
xiù qí
gāo qí
kuā qí
guài qí
wěi qí
qióng qí
guǐ qí
qū qí
huī qí
jīng qí
shén qí
tàn qí
gōng qí
chāo qí
chū qí
yùn qí
wò qí
fēng qí
gōu qí
qíng qí
kè qí
jué qí
diào qí
yǒu jī
tǔ qí
huī qí
kuàng qí
líng qí
tè qí
qiāo qí
rén qí
yáo qí
zhēng qí
chěng qí
fāng qí
hào qí
yùn qí
shù jī
yào qí
zǐ qí
sōu qí
chuán qí
liè qí
xióng qí
bó qí
liè qí
yà qí
dào qí
cāo qí
zhēn qí
quán qí
yì qí
gōng qí
xīn qí
fù qí
jīng qí
wěi qí
zì qí
liù qí
dòu qí
tàn qí
shè qí
chēng qí
⒈ 才智特岀。
引《三国志·魏志·吕布传评》:“吕布有虓虎之勇,而无英奇之略。”
宋许顗《彦周诗话》:“唐高宗《御群臣宴赏双头牡丹》诗, 上官昭容一联云:‘势如连璧友,情若臭兰人。’计之必一英奇女子也。”
《再生缘》第二回:“一到青春十五岁,天生的英奇瀟洒令人敬。”
⒉ 才智特出的人。
引汉边让《章华台赋》:“举英奇於仄陋,拔髦秀於蓬莱。”
南朝梁范云《古意赠王中书》诗:“岱山饶灵异, 沂水富英奇。”
明唐顺之《条陈海防经略事疏》:“诛逐偷惰,拔用英奇。”
陶曾佑《中国文学之概观》:“英奇济济,更僕难终。”
⒊ 指优美杰出的文章。
引南朝梁刘孝标《答刘之遴借类苑书》:“搦管联册,纂兹英奇。”
英yīng(1)(名)〈书〉花:落~缤纷。(2)(名)才能或智慧过人的人:~杰|~豪|~魂。(3)(名)姓。英yīng(名)指英国。
奇读音:qí,jī[ qí ]1. 特殊的,稀罕,不常见的:奇闻。奇迹。奇志。奇观。奇妙。奇巧。奇耻大辱。
2. 出人意料的,令人不测的:奇兵。奇计。奇袭。出奇制胜。
3. 惊异,引以为奇:奇怪。惊奇。不足为奇。