yīng cāo
yīng hù
yīng wù
yīng jiàn
yīng huì
yīng biàn
yīng xīn
yīng mào
yīng yí
yīng fā
yīng shì
yīng wěi
yīng zhì
yīng jié
yīng ruì
yīng zhì
yīng zòng
yīng guó
yīng xióng
yīng duō
yīng hún
yīng gǔn
yīng chēng
yīng tè
yīng mǔ
yīng xiù
yīng yīng
yīng duàn
yīng jīng
yīng miào
yīng jùn
yīng táo
yīng huáng
yīng zhǐ
yīng cái
yīng yuàn
yīng fēn
yīng qiào
yīng ruǐ
yīng jiàn
yīng shēng
yīng fǔ
yīng líng
yīng yǔ
yīng guǐ
yīng rú
yīng míng
yīng móu
yīng zī
yīng yīn
yīng ruì
yīng guǒ
yīng yóu
yīng gǔ
yīng cái
yīng lǎng
yīng sà
yīng fàn
yīng jīng
yīng gài
yīng huì
yīng cí
yīng jié
yīng bá
yīng luò
yīng kǎn
yīng wǔ
yīng fēng
yīng jué
yīng guāng
yīng mǐn
yīng guǐ
yīng jùn
yīng tái
yīng huá
yīng qiú
yīng zhuó
yīng qì
yīng dàng
yīng háo
yīng mài
yīng wù
yīng qí
yīng yì
yīng zhì
yīng zhé
yīng chén
yīng zhǔ
yīng shì
yīng yàn
yīng bǐng
yīng yǒng
yīng dūn
yīng sháo
yīng liáo
yīng shí
yīng bàng
yīng yào
yīng cí
yīng máo
yīng máo
yīng liè
yīng shì
yīng rén
yīng jùn
yīng pàn
yīng huī
yīng cùn
yīng lüè
yīng zī
yīng mó
yīng tǐng
yīng zhì
yīng jié
yīng dàng
yīng jué
yīng yì
yīng lún
shuāng jīng
lián jīng
bái jīng
qiú jīng
wén jīng
xián jīng
huā jīng
chēng jīng
yīng jīng
fēi jīng
qīng jīng
dòu jīng
niú jīng
gēn jīng
xǐ jīng
jīn jīng
yīn jīng
kū jīng
yī jīng
wǔ jīng
liù jīng
yù jīng
yáng jīng
fā jīng
wēi jīng
jiǔ jīng
kuài jīng
⒈
引《汉书·礼乐志》:“昔黄帝作《咸池》, 顓頊作《六茎》, 帝嚳作《五英》, 尧作《大章》, 舜作《招》, 禹作《夏》, 汤作《濩》。”
后以《英》《茎》泛指古代的雅乐。 隋许善心《于太常寺听乐》诗:“泽竭《英》《茎》散,人遗忧思深。”
宋范仲淹《今乐犹古乐赋》:“举今古而酌中,与《英》《茎》而岂异。”
宋张淏《云谷杂记·书侍郎徐公帖后》:“淫哇乱雅快一扫,《英》、《茎》、《韶》、《濩》重鏗鍧。”
英yīng(1)(名)〈书〉花:落~缤纷。(2)(名)才能或智慧过人的人:~杰|~豪|~魂。(3)(名)姓。英yīng(名)指英国。
茎读音:jīng茎jīng(1)(名)植物体的一部分;由胚芽发展而成;下部和根连接;上部一般都生有叶、花和果实。茎能输送水、无机盐和养料到植物体的各部分去;并有贮存养料和支持枝、叶子、花、果实等生长的作用。常见的有直立茎、缠绕茎、攀援茎、匍匐茎等多种。(2)(名)象茎的东西:阴~|刀~(刀把)|剑~(剑柄)。(3)(量)〈书〉;用于长条形的东西:数~小草|数~白发。