yán xiū
yán jí
yán xí
yán gōng
yán fā
yán wēi
yán tǎo
yán lǎn
yán kuò
yán liàn
yán lǐ
yán liàn
yán chéng
yán jiǎn
yán jié
yán liàn
yán yōu
yán kǎo
yán jū
yán mó
yán bó
yán biàn
yán fāng
yán mò
yán jī
yán yà
yán zé
yán shēn
yán biàn
yán hé
yán lǜ
yán sī
yán què
yán shā
yán pàn
yán hé
yán wèi
yán zhuó
yán shì
yán cái
yán shì
yán dìng
yán jī
yán nǐ
yán hé
yán chuāi
yán shān
yán fù
yán jiū
yán zhì
yán jīng
yán bō
yán měi
yán pǐ
yán qióng
yán dī
yán nòng
yán chá
yán jiǎng
yán yán
yán yì
yán gāo
yán què
yán shǎng
yán mó
yán xí
yán zōng
yán dú
yán zuàn
yán shí
yán chí
yán xīn
wěn liàn
gēng liàn
zhòng liàn
ā liàn
qiū liàn
zēng liàn
xuǎn liàn
pái liàn
jiāng liàn
chéng liàn
yǎn liàn
zōng liàn
xiāo liàn
gāi liàn
wú liàn
àn liàn
pǐ liàn
zhēn liàn
bó liàn
àn liàn
fēi liàn
zhōng liàn
yǎ liàn
jiǎn liàn
shěn liàn
jié liàn
ān liàn
yì liàn
jiǎn liàn
sōu liàn
yòng liàn
xiè liàn
xiū liàn
jiǎn liàn
mó liàn
dǎn liàn
guà liàn
míng liàn
jīn liàn
tǎo liàn
xùn liàn
jū liàn
chēn liàn
lù liàn
xǐ liàn
hào liàn
huàn liàn
shì liàn
lǎo liàn
wěi liàn
jīng liàn
yān liàn
yè liàn
pǐ liàn
guì liàn
sù liàn
bào liàn
chǔ liàn
tuán liàn
zǎo liàn
xuàn liàn
hēi liàn
guān liàn
wén liàn
jìng liàn
zhěng liàn
chuàng liàn
fú liàn
xiào liàn
guā liàn
héng liàn
chǔ liàn
jìng liàn
cāo liàn
guàn liàn
cuì liàn
cǎi liàn
chéng liàn
duàn liàn
xuě liàn
tǔ liàn
àn liàn
diào liàn
shěn liàn
shú liàn
jī liàn
jiān liàn
sǎ liàn
dǎo liàn
gǎo liàn
jiè liàn
mǐn liàn
hé liàn
dá liàn
hè liàn
hù liàn
dà liàn
fú liàn
bái liàn
xí liàn
yán liàn
chuǎng liàn
xiáng liàn
rǎn liàn
lǎng liàn
shuǎng liàn
shuāng liàn
tōng liàn
bèi liàn
pǔ liàn
táo liàn
qín liàn
tǐ liàn
xiáng liàn
qī liàn
qiàn liàn
jiào liàn
níng liàn
lì liàn
gàn liàn
kǎo liàn
⒈ 研究练习。
引唐元稹《唐故工部员外郎杜君墓系铭》序:“唐兴,官学大振,歷世之文,能者互出。而又沉宋之流,研练精切,稳顺声势,谓之为律诗。”
1. 细磨(mó),碾:研磨。研药。研墨。
2. 深入地探求:研究。钻研。研京练都(dū)(晋代左思作《三都赋》构思了十二年,后遂用“研京练都”形容经年累月地构思文章)。
练读音:liàn练liàn(1)(名)白绢:江平如~。(2)(动)把生丝煮熟;使它柔软洁白。(3)(动)练习;训练:勤学苦~|~兵|~功夫。(4)(形)经验多;纯熟:老~|干~|熟~。(5)(Liàn)姓。