gēng shēn
gēng xiè
gēng liáo
gēng tián
gēng yún
gēng nán
gēng jí
gēng shì
gēng cán
gēng yú
gēng jiè
gēng sè
gēng chú
gēng lěi
gēng fá
gēng chù
gēng qì
gēng pán
gēng yán
gēng yōu
gēng shē
gēng mù
gēng dì
gēng lí
gēng lǒng
gēng yān
gēng chán
gēng nòu
gēng zhí
gēng guàn
gēng záo
gēng huò
gēng zhù
gēng fū
gēng lí
gēng méng
gēng chú
gēng zhí
gēng dú
gēng chē
gēng zhù
gēng yún
gēng zuò
gēng fā
gēng jí
gēng shē
gēng yì
gēng tún
gēng tán
gēng zhàn
gēng kěn
gēng fù
gēng yōng
gēng shì
gēng tóng
gēng sǒu
gēng liǎn
gēng fān
gēng fǎng
gēng zhú
gēng suō
gēng dào
gēng lì
gēng diào
gēng chóu
gēng xué
gēng zhī
gēng zhòng
gēng jià
gēng nóng
gēng huò
gēng dú
gēng niú
gēng sāng
gēng rén
gēng nú
gēng jù
zhè sāng
yì sāng
jiāo sāng
gōng sāng
zhū sāng
bāo sāng
lóu sāng
qióng sāng
cūn sāng
wēi sāng
zǎi sāng
fú sāng
wéi sāng
cháng sāng
gōng sāng
fú sāng
dì sāng
bāo sāng
lǔ sāng
jī sāng
nǚ sāng
huáng sāng
pǐ sāng
kū sāng
chái sāng
gǔ sāng
jìng sāng
mò sāng
gēng sāng
xiáng sāng
tiāo sāng
zǐ sāng
yí sāng
zǐ sāng
nóng sāng
cāng sāng
shān sāng
hóng sāng
lì sāng
fú sāng
cán sāng
tián sāng
gēng sāng
kōng sāng
cǎi sāng
fú sāng
bó sāng
qióng sāng
yǎn sāng
⒈ 种田与养蚕。亦泛指从事农业。
引汉杨恽《报孙会宗书》:“身率妻子,戮力耕桑。”
唐韩愈《和卢郎中云夫寄示盘谷子歌》:“行抽手版付丞相,不待弹劾还耕桑。”
清陈梦雷《寄答李厚庵百韵》:“对人説忠孝,努力事耕桑。”
耕gēng(动)用犁把田里的土翻松:~田|~种|春~|精~细作。
桑读音:sāng桑sāng(1)(名)桑树;乔木;叶子是蚕的饲料;嫩枝的韧皮纤维可造纸;果穗可以吃;嫩枝、根的白皮、叶和果实均可入药。(2)(名)姓。