gēng zhī
gēng lì
gēng zhàn
gēng yōu
gēng zhòng
gēng jí
gēng nú
gēng nán
gēng fā
gēng zhú
gēng yān
gēng sāng
gēng chù
gēng fān
gēng tún
gēng nòu
gēng tián
gēng suō
gēng huò
gēng niú
gēng dú
gēng yōng
gēng lǒng
gēng fù
gēng mù
gēng zhù
gēng jià
gēng sǒu
gēng yún
gēng liáo
gēng kěn
gēng chán
gēng jù
gēng dào
gēng shì
gēng liǎn
gēng xiè
gēng pán
gēng yú
gēng zhù
gēng nóng
gēng méng
gēng guàn
gēng jiè
gēng chē
gēng fū
gēng záo
gēng diào
gēng dú
gēng qì
gēng shē
gēng huò
gēng dì
gēng yán
gēng shēn
gēng chóu
gēng lí
gēng rén
gēng fǎng
gēng sè
gēng shē
gēng cán
gēng yì
gēng zuò
gēng tóng
gēng chú
gēng xué
gēng shì
gēng zhí
gēng zhí
gēng jí
gēng lěi
gēng yún
gēng tán
gēng lí
gēng chú
gēng fá
⒈ 犁地翻土。
引北魏贾思勰《齐民要术·种李》:“李树桃树下,并欲锄去草秽而不用耕垦。”
明李东阳《经筵讲章》:“如牛便教他耕垦,马教他驮载。”
⒉ 开垦荒地。
引《宋史·常同传》:“纵民耕垦,勿收租税。”
沉德符《野获编·户部·西北水田》引明王应蛟上疏:“天津一路,从来斥卤,无人耕垦。”
耕种开垦。