gēng dú
gēng kěn
gēng chù
gēng zhí
gēng xué
gēng zhàn
gēng jí
gēng zhí
gēng xiè
gēng zhù
gēng zhù
gēng tóng
gēng huò
gēng shēn
gēng lì
gēng lǒng
gēng yān
gēng fān
gēng shì
gēng tán
gēng chóu
gēng zhòng
gēng nòu
gēng liáo
gēng tún
gēng jiè
gēng guàn
gēng lí
gēng záo
gēng fā
gēng lěi
gēng sè
gēng yú
gēng yōng
gēng fù
gēng nóng
gēng lí
gēng chú
gēng nán
gēng jù
gēng shē
gēng yún
gēng yán
gēng nú
gēng chú
gēng dì
gēng sāng
gēng fū
gēng yōu
gēng zhī
gēng qì
gēng dào
gēng chē
gēng yì
gēng suō
gēng pán
gēng méng
gēng zhú
gēng sǒu
gēng liǎn
gēng diào
gēng rén
gēng dú
gēng mù
gēng jí
gēng tián
gēng fá
gēng niú
gēng cán
gēng huò
gēng zuò
gēng yún
gēng fǎng
gēng shē
gēng chán
gēng jià
gēng shì
耕种田地。
元吴莱《有怀续诗寄董》:“贫犹思禄士,老不废耕畬。”
指供耕种的熟田。
清赵翼《山行杂诗》之四:“始知生齿繁,到处垦闢劬;虎豹所窟宅,夺之为耕畬。”按,畬本为三岁田。故亦为熟田之称。
耕gēng(动)用犁把田里的土翻松:~田|~种|春~|精~细作。
畲读音:shē畲shē(名)畲族;我国少数民族之一;主要分布在福建、浙江和江西、广东等山区;通用汉语文。