míng luó
míng gǔ
míng dào
míng biāo
míng nù
míng gǔ
míng qí
míng yín
míng chún
míng shé
míng luán
míng gāo
míng fàng
míng jiā
míng chī
míng jiāng
míng huáng
míng dòng
míng zhà
míng hú
míng xián
míng zào
míng sī
míng jīn
míng zhēng
míng qì
míng láng
míng yù
míng tān
míng què
míng dí
míng lǔ
míng guān
míng tuó
míng pèi
míng áo
míng shén
míng zhuàn
míng tiáo
míng tuān
míng lài
míng shā
míng jiàn
míng huǒ
míng xián
míng bì
míng jiǎo
míng quán
míng sè
míng yù
míng zhà
míng zhōng
míng guǎn
míng jiū
míng jiāng
míng yǔ
míng biāo
míng tuó
míng jiá
míng biāo
míng hǒu
míng huáng
míng qiào
míng suō
míng xiào
míng yuè
míng gāo
míng bēi
míng shèng
míng jú
míng duò
míng hóu
míng dí
míng qín
míng nuò
míng bāo
míng xián
míng nòng
míng shù
míng yā
míng hào
míng zhào
míng guō
míng jiōng
míng qín
míng shé
míng zhù
míng jī
míng cáo
míng hū
míng jú
míng yuān
míng qiú
míng yàn
míng wǔ
míng náo
míng lǜ
míng yuè
míng huáng
míng lǘ
míng jú
míng lián
míng duó
míng zòu
míng tiáo
míng āi
míng láng
míng kē
míng huán
míng xiǎng
míng tóng
míng dāng
míng jué
míng yú
míng tuò
míng wā
míng líng
míng shēng
míng kē
míng niǎo
míng lín
míng xián
míng zàn
míng qiān
míng jiào
míng dàn
míng chén
míng xiāo
míng chán
míng jī
míng wén
míng bì
míng zhǐ
míng hé
míng lǜ
míng luán
míng lù
míng qióng
míng huàn
míng zōu
míng shì
míng jiàn
míng fèi
míng cí
míng xiāo
míng náo
míng sī
míng yīng
míng lǔ
míng yì
míng zhēng
míng qìng
míng fèng
míng fú
míng shù
míng lì
míng dú
míng jiā
míng shāo
míng gù
míng kǔn
míng ráo
míng pí
míng yuān
míng gōng
míng kòng
míng háo
míng biān
míng yuàn
míng hū
míng jú
míng jī
míng jì
míng shí
cūn lǘ
qián lǘ
qí lǘ
pǎo lǘ
jīng lǘ
jù lǘ
máo lǘ
shān lǘ
yě lǘ
zéi lǘ
bǒ lǘ
jiàng lǘ
tiě lǘ
mù lǘ
tū lǘ
chǔn lǘ
luó lǘ
zhǐ lǘ
jū lǘ
jiào lǘ
míng lǘ
huáng lǘ
lǎo lǘ
jiǎn lǘ
duò lǘ
xiā lǘ
mǔ lǘ
jiǎo lǘ
hǎi lǘ
yì lǘ
kè lǘ
cǎo lǘ
⒈ 后即用“鸣驴”表示送丧。
引南朝宋刘义庆《世说新语·伤逝》:“王仲宣好驴鸣。即葬, 文帝临其丧,顾语同游曰:‘ 王好驴鸣,可各作一声以送之。’赴客皆一作驴鸣。”
清孙枝蔚《哭方尔止》诗:“《采药》传神曾絶肖,他时对此学鸣驴。”
鸣míng(1)(动)(鸟兽或昆虫)叫:鸡~|蝉~。(2)(动)发出声音;使发出声音:雷~|耳~。(3)(动)表达;发表(情感、意见、主张):~谢|~冤。
驴读音:lǘ驴lǘ(名)哺乳动物;比马小;耳朵长;多用做力畜。