táo shū
táo yìn
táo shuǐ
táo dān
táo mǎo
táo lín
táo zū
táo gēn
táo chóng
táo fú
táo zhū
táo guān
táo liǎn
táo hé
táo gē
táo yì
táo sè
táo bǎn
táo gěng
táo bǐ
táo bǎn
táo lái
táo hóng
táo sāi
táo rén
táo jí
táo shí
táo huái
táo yǔ
táo zhàn
táo yāo
táo ráng
táo kāng
táo hú
táo dōu
táo bàng
táo bù
táo xiāo
táo zhú
táo jí
táo zi
táo yè
táo ǒu
táo huá
táo sāi
táo què
táo lǐ
táo zhī
táo shén
táo làng
táo jìng
táo shòu
táo rén
táo zhàng
táo diàn
táo nú
táo jiāo
táo liè
táo è
táo shěn
táo jiāng
táo shēng
táo jué
táo dù
táo dù
táo hóng
táo qī
táo yuè
táo huā
táo mén
táo yuán
fán zhī
bǎi zhī
wēi zhī
bié zhī
qī zhī
lì zhī
shuāng zhī
táo zhī
niè zhī
lián zhī
xún zhī
hóng zhī
chán zhī
fù zhī
qiú zhī
jiāo zhī
zhé zhī
chā zhī
shēn zhī
sǎn zhī
chūn zhī
jiǔ zhī
xì zhī
kū zhī
lún zhī
zhè zhī
sūn zhī
yè zhī
fán zhī
zhuó zhī
páng zhī
pán zhī
xiāng zhī
jiū zhī
gù zhī
tiān zhī
yā zhī
jīn zhī
xiāng zhī
gōu zhī
nèn zhī
huā zhī
shù zhī
chuí zhī
héng zhī
lì zhī
huáng zhī
dān zhī
jiǎn zhī
yáng zhī
chán zhī
qióng zhī
jǐ zhī
gāo zhī
qióng zhī
huáng zhī
liǔ zhī
guì zhī
jīng zhī
qiāng zhī
běn zhī
fēng zhī
dì zhī
líng zhī
niǎn zhī
guǒ zhī
líng zhī
nìng zhī
cè zhī
yī zhī
pián zhī
nán zhī
xíng zhī
gàn zhī
qióng zhī
yā zhī
dòu zhī
fēn zhī
zhú zhī
niè zhī
fēng zhī
kē zhī
yā zhī
xī zhī
kē zhī
luán zhī
tiáo zhī
jiū zhī
qióng zhī
yīng zhī
桃树枝条。旧时谓可以驱(好工具.)鬼魅。
指桃枝竹。一种赤皮竹。可以织席作杖。
指用桃枝竹制的杖。
⒈ 桃树枝条。旧时谓可以驱鬼魅。
引汉刘安《淮南万毕术·埋石四隅家无鬼》:“取苍石四枚,及桃枝七枚,以桃弧射之……故无鬼殃。”
宋赵令畤《侯鲭录》卷一:“今人以桃枝洒地辟鬼。”
⒉ 指桃枝竹。一种赤皮竹。可以织席作杖。
引《山海经·西山经》:“﹝嶓冢之山﹞嚣水出焉,北流注於汤水,其上多桃枝钩端。”
袁珂校注:“桃枝,竹名。”
晋戴凯之《竹谱》:“桃枝皮赤,编之滑劲,可以为席。”
⒊ 指用桃枝竹制的杖。
引清吴敬梓《天台红藤杖歌为姚文洁作》:“桃杖灵寿差堪拟,枯蔓苍藤何有哉。”
桃táo(1)(名)桃树。(2)(名)桃儿;这种植物的果实。(3)(名)桃儿;形状像桃儿的东西。(4)(名)指核桃。
枝读音:zhī[ zhī ]1. 由植物主干上分出来的茎条:树枝。枝干(gàn )。竹枝。节外生枝。枝柯。枝节(a.由一件事生发的其他问题;b.细碎的,不重要的)。
2. 量词,指杆形的:一枝铅笔。
3. 古同“支”,支持,分支。