jiǎ zhǎng
jiǎ tóu
jiǎ dǎn
jiǎ zhuì
jiǎ lì
jiǎ chóng
jiǎ jiān
jiǎ guǎn
jiǎ jiàng
jiǎ děng
jiǎ cuò
jiǎ chuáng
jiǎ zhā
jiǎ kù
jiǎ zǐ
jiǎ kē
jiǎ bīng
jiǎ chì
jiǎ sī
jiǎ zǐ
jiǎ zhòu
jiǎ zhèng
jiǎ yì
jiǎ yī
jiǎ fāng
jiǎ chuáng
jiǎ hù
jiǎ kǎi
jiǎ dài
jiǎ zú
jiǎ mén
jiǎ lì
jiǎ shè
jiǎ xiāng
jiǎ yǐ
jiǎ shì
jiǎ chāi
jiǎ zhái
jiǎ gé
jiǎ lìng
jiǎ cháng
jiǎ dùn
jiǎ wài
jiǎ xìng
jiǎ huò
jiǎ wàn
jiǎ zhàng
jiǎ chì
jiǎ qiào
jiǎ mǎ
jiǎ bīng
jiǎ yú
jiǎ chóng
jiǎ tóng
jiǎ shū
jiǎ běn
jiǎ chè
jiǎ dì
jiǎ sū
jiǎ guān
jiǎ shuò
jiǎ tuō
jiǎ lǚ
jiǎ tú
jiǎ gǔ
jiǎ fēn
jiǎ wǔ
jiǎ yè
jiǎ bǎn
jiǎ yè
jiǎ cì
jiǎ jǐ
jiǎ zhá
jiǎ quán
jiǎ shì
jiǎ shì
jiǎ guǐ
jiǎ zhàng
jiǎ fù
jiǎ qiào
jiǎ chǎn
jiǎ xiè
jiǎ mí
jiǎ dùn
jiǎ mǐ
jiǎ qí
jiǎ tiě
jiǎ wán
jiǎ kè
jiǎ zú
jiǎ liú
jiǎ chē
jiǎ rèn
jiǎ yú
jiǎ jì
jiǎ fù
jiǎ dì
jiǎ rì
jiǎ tiē
jiǎ shǒu
jiǎ wén
jiǎ gēng
jiǎ wǔ
jiǎ zhàng
jiǎ zuò
jiǎ nǔ
jiǎ bǎng
jiǎ dǐ
jiǎ bù
gēn bù
dòng bù
wén bù
wài bù
jiè bù
miàn bù
jīng bù
quán bù
dǎng bù
fàn bù
jià bù
èr bù
zhī bù
yuàn bù
shāng bù
dōng bù
shuǐ bù
jiān bù
shí bù
dǎng bù
mín bù
bǐ bù
táo bù
jì bù
fāng bù
fān bù
míng bù
biǎn bù
xī bù
bǎn bù
zhǒu bù
yóu bù
lì bù
jiù bù
léi bù
fān bù
xiāng bù
jiàng bù
bái bù
àn bù
àn bù
kuà bù
jí bù
gōng bù
náo bù
jiǎ bù
yíng bù
xiōng bù
shuō bù
tóng bù
shēng bù
xuǎn bù
jú bù
jú bù
xíng bù
shàn bù
cháo bù
xià bù
wǔ bù
qián bù
xiàn bù
bīng bù
yùn bù
yīn bù
cān bù
dīng bù
bié bù
bā bù
hòu bù
shǐ bù
zhǔ bù
tún bù
nán bù
qǔ bù
qiān bù
guàn bù
běi bù
quán bù
è bù
cán bù
xiǎo bù
tún bù
fù bù
hù bù
shàn bù
cūn bù
huí bù
zuò bù
quán bù
yú bù
zhōng bù
xíng bù
dà bù
fèn bù
jù bù
wǔ bù
xī bù
fù bù
biān bù
lè bù
suǒ bù
shēng bù
jǐng bù
lián bù
yǐ bù
wěi bù
hú bù
zǒng bù
rén bù
yì bù
yī bù
jiāo bù
zhāng bù
shǔ bù
bān bù
bàn bù
lǔ bù
xué bù
fǎ bù
gé bù
xiān bù
lǐ bù
shuò bù
bǐng bù
huā bù
piān bù
cí bù
chǎng bù
xì bù
gòng bù
jūn bù
wǔ bù
lì bù
běn bù
liù bù
liǎng bù
bèi bù
zuò bù
lǘ bù
jiǔ bù
jǐng bù
shì bù
dǐng bù
jū bù
nèi bù
tiān bù
sì bù
gàn bù
jìng bù
duì bù
古代[.好工具]书籍四部分类法之一。
⒈ 古代书籍四部分类法之一。 晋荀勗以六艺、小学为甲部, 李充略加调整,以五经为甲部, 隋唐以来沿用不改。参见“四部书”。
引南朝梁元帝《金楼子·立言下》:“任彦升甲部闕如,才长笔翰,善缉流略,遂有龙门之名。”
《南史·到洽传》:“迁司徒主簿,直待詔省,勅使抄甲部书为十二卷。”
《新唐书·艺文志一》:“甲部经録,其类十一:一曰易类,二曰书类,三曰诗类,四曰礼类,五曰乐类,六曰春秋类,七曰孝经类,八曰论语类,九曰讖纬类,十曰经解类,十一曰小学类。”
甲jiǎ(1)(名)天干的第一位。参看〔干支〕。(2)(动)居第一位:~等|桂林山水~天下。(3)(名)(Jiǎ)姓。甲jiǎ(1)(名)爬行动物和节肢动物身上的硬壳:龟~。(2)(名)手指和脚趾上的角质硬壳:指~。(3)(名)围在人体或物体外面起保护作用的装备;用金属、皮革等制成:盔~|装~车。甲jiǎ(名)旧时的一种户口编制;参看〔保甲〕。
部读音:bù部bù(1)(名)部分:内~。(2)(名)某些机关的名称或机关企业中按业务而分的单位:外交~|门市~。(3)(名)军队(连以上)等的领导机构或其所在地:司令~。(4)(名)指部队。(5)(动)〈书〉统辖;统率:所~。(6)(量)用于书籍、影片等:两~字典。(7)〈方〉(量)用于机器或车辆:两~汽车。(8)姓。